Chuyện bây giờ mới kể

KỶ NIỆM VỚI THẦY LÊ SƠN TRUNG

Người ta nói nhất quỉ nhì ma thứ ba mới đến học trò nhưng học trò này khác à nha.

1/ Chuyện thứ nhất có tên: Phải diệt nghịch đồ mới thỉnh đặng chân kinh (nghịch đồ = đồ nghịch ngợm)

Niên khóa 1975-1976 Thầy là Giáo sư Hướng dẫn lớp 12 D4 (giờ gọi là Giáo viên Chủ nhiệm)

Kỷ niệm ngày 20/11 năm 1975 bộ môn Hóa có tổ chức tiệc và mỗi Thầy Cô được dẫn một học sinh xuất sắc môn mình dạy đi ăn. Nó được Thầy Lê Sơn Trung dẫn đi ăn, no nê xong Thầy kêu nó bảo rằng: Em KHÔNG giỏi môn của tôi nhưng tôi vẫn dẫn em đi ăn, ăn xong từ rày về sau không được phá nữa nghe … chưa.

2/ Chuyện thứ hai mang tên: Gà QUAY tứ phía

Thầy cho làm bài kiểm tra về môn Hóa, tính khối lượng chất tham gia từ số mol của 1 chất cho trước. Bài này đáp số là một con số lẻ. Nhưng cả lớp đồng lòng, cứ đứa trên nhắc đứa dưới, đứa bên phải nhắc đứa bên trái đổi đề bài từ 3,3 mol thành 3mol để cho kết quả là một số chẵn. Thầy kêu một bạn lên bảng làm, Thầy dò từ trên xuống dưới thì thấy bạn ấy làm đúng mà kết quả lại khác đáp án của Thầy, cả lớp được một phen cười vỡ bụng.

3/ Chuyện thứ ba là chuyện: Tịch tà viết đỏ

Mỗi tháng học sinh phải có điểm trong sổ, điểm đó có thể là trả bài, làm bài tập hay gọi lên bảng, Thầy có thói quen lấy viết đỏ chấm vào tên một học sinh nào đó rồi kêu lên bảng, vì Thầy không muốn học sinh có điểm xấu nên đứa nào không thuộc bài thầy cho thiếu nhưng chắc chắn lần sau sẽ bị kêu lên trả nợ. Rắc rối là ở chỗ này:

– Nếu thuộc bài thì có điểm ở cột đó.

– Không thuộc bài thì ngay tên mình sẽ có một chấm đỏ, lần sau cứ chỗ nào có chấm đỏ là Thầy kêu lên trả nợ.

Từ dạo đó trở đi hễ đứa nào thuộc bài là lấy viết đỏ chấm chỗ tên mình, Thầy vô lớp tưởng lần trước cho nó thiếu bèn kêu lên bảng, đứa nào trả bài xong tháng đó ung dung.

4/ Chuyện thứ tư: Độc Cô cùng bại

Nó cao nhất lớp nhưng được “ngồi bàn đầu”, gần với bục giảng. Lý do rất đơn giản là tụi bạn có thể bị cái lưng to như cái tủ của nó che một phần bảng, khó chép bài nhưng bù lại đứa nào không thuộc bài khều nó một cái, nó mở tập ra rồi xoay lại cho mà đọc, Thầy đứng trên bục bị cạnh bàn che nên không thấy rõ cuốn tập bị xoay. Một hôm trời xanh mây trắng bên cửa sổ rất hữu tình, nó mơ màng bên cửa sổ, bỏ quên cô bạn đã đọc hết trang mà không ai lật qua trang mới dùm. Tèn tén ten

5/ Choáng váng trà

Trong lớp nó hay nói chuyện và sức học xoàng xoàng nên được bầu là “lớp phó học tập kiêm trưởng ban trật tự khánh tiết”. Công nhận mấy bạn trong lớp nó sáng suốt ghê, bầu vậy làm sao nói chuyện và trốn học đây. Một hôm Thầy nói”

  • Lớp phó, em thông báo với lớp là chủ nhật này họp phụ huynh nhé
  • Dạ Thầy

Xong nó quên luôn, sáng thứ hai vào lớp Thầy hỏi:

  • Em có thông báo họp phụ huynh không
  • Dạ thưa Thầy em quên rồi (gãi đầu)
  • Hèn gì hôm chủ nhật tôi vào lớp pha một bình trà ngồi chờ hoài không có ai vào họp hết
  • ……

Tội này quỳ cột cờ cũng còn nhẹ nhưng Thầy không la mắng gì. Trời ạ Thầy bao dung quá đi

6/ Trong giỏ có cái áo mưa nhỏ (giỏ xe)

Ngày họp mặt năm 2004 sau khi tổ chức tại trường xong các bạn trong lớp có mời Thầy và một số Thầy Cô khác đi đến quán gà nướng “Vợ thằng Đậu”, dùng món xong lại kéo đến nhà bạn Danh ở Bình Triệu, lúc chuẩn bị rời quán thì trời đổ mưa mà nó không mang áo mưa. Thấy giỏ xe Dream của Thầy có 2 cái áo mưa nó bèn mượn 1 cái, đang lui cui chui đầu vào áo mưa thì bạn kế bến nói:

  • Tao lạy mày, giờ này mày chưa chừa sao mà còn phá Thầy
  • Tao có phá cái gì đâu?
  • Mày lấy áo mưa của Thầy rồi chừa lại cái áo nhỏ xíu của con Thầy làm sao Thầy mặc đây

Ngó lại hihiii… đúng thiệt, vụ này là em cố tình í í vô tình chứ không cố ý

Năm tháng trôi qua những ký ức đó không bao giờ phai,  luôn đi theo chúng em như một bài học về đối nhân xử thế, chúng em sẽ nhớ mãi vị Thầy hiền lành, dễ mến và luôn bao dung với học trò, có phá cỡ nào Thầy cũng không giận mà chỉ cười. Nếu thời gian có quay lại được, em hứa sẽ phá ít ít thôi Thầy ạ.

Kính mong hạnh phúc, sức khỏe và nụ cười luôn đồng hành cùng Thầy và gia đình

Trần Ngọc Anh K8

Trần Ngọc Anh

K8

You may also like...

4 Responses

  1. VoChieu K1 says:

    Hahahaha NA làm anh kừ chít lun á !!!
    Ủa còn chuyện mới đây em “cứu sống” được Thày LST chắc để tập kế hả ??
    Thì ra ngày xưa anh “hiền” hơn em nhiều 🙂

  2. Thôi Huynh ah, chiện đó em không dám kể đâu, giờ nhắc lại em thấy tội mình vẫn còn lớn quá

    • Kim Hường says:

      Chị nghĩ rằng biết đâu nhờ sự kiện ngoài ý muốn đó mà Thầy sẽ khỏe hơn nhiều và sẽ thọ lâu hơn như người ta hay nói là xung hỉ đó mà…cứ tin dzậy đi nha hi hi !

Leave a Reply to Trần Ngọc Anh Cancel reply