LÀM NGƯỜI CON THỦ ĐỨC
LÀM NGƯỜI CON THỦ ĐỨC
sáng thức dậy…nhìn qua gương tấm tắc
thì ra !…ta thành người của xưa rồi
rồi thắc mắc …Thủ đức giờ sao nhỉ ?
nửa đời người …ngồi góp nhặt hồn quê
buổi sáng dậy pha ly cà phê đậm
ngồi đong đưa nhìn con nắng qua đồi
lòng chợt hỏi ….nắng quê nhà sao nhỉ ?
có hong vàng như màu nắng đang trôi
sáng thức dậy..sờ cằm sao lởm chởm
râu hai màu đất và muối chen nhau
mới cạo đó đôi ngày ra lộn xộn
nếu không râu thì hay biết dường nào
mãi cứ thế thời gian về trên tóc
nửa cuộc đời nhớ đày đọa xác thân
cứ mỗi sáng…hồn bay về Thủ Đức
bạc xỉu đen…pha vớ tiệm A Lìn
sáng quán cóc với vài ba thằng bạn
nhìn chuyến xe leo con dốc Tam Hà
vai em nặng gánh chè ra chợ sớm
chị rao hàng tiếng rất ngọt ….ôi cha….
và Thủ đức của người con đất Thủ
nhớ “biệt mù sang giã ” … Thủ đức ơi !
có một người đang mãi tận chân trời
nhớ Thủ đức như nhớ người yêu đó…
LanPhi
Nhờ bạn nhắc, mình giờ đây mới rõ
Đôi khi buồn, chẳng biết tỏ nguồn cơn
Cứ thấy nhớ, xót xa, rồi lại nhớ !
Thì ra vậy, nhớ Thủ Đức ngập hồn !!
Em ở cách THủ Đức có hơn chục cây số mà chiều mưa lòng cũng nhớ TĐ da diết
Mong đến ngày họp mặt của Trường