Nắng hạ có quay về
Anh em ta về cùng nhau ta quây quần này 1 2 3 4 5.
Anh em ta về cùng nhau ta sum họp này 5 4 3 2 1. Bài hát sinh hoạt cộng đồng vang vọng như một ước mong của lứa học trò chung lớp chung trường đang tản mác khắp nơi, có người chật vật mưu sinh, cũng có người phải rời xa quê hương với lòng thiết tha, nhớ mong.
Đã vào tuổi 60, sống nhiều với hoài niệm, những hình ảnh rỏ nét nhất nhiều cảm xúc nhất là hình ảnh của lớp học với đông đủ bạn bè, với những xao động đầu đời, khi lén nhìn rất lạ lẩm nửa lớp bên kia sao mà duyên dáng, thướt tha. Về sau, khi có dịp họp bạn do bạn lớp phó rất nhiệt tình, tận tụy kết nối mọi người, ngồi quây quần cùng nhau nhắc nhở những kỹ niệm, kể cho nhau nghe rất nhiều vui buồn nếm trải, phần lớn tóc đã bạc, mắt nhìn không còn nhanh, nhưng sao tôi vẩn nhìn thấy, kia là những trò nhỏ của lớp học ngày nào nhiều thương nhớ.
Lớp tôi, đặc biệt có nhiều bạn gái tên Thủy. những nàng Thủy ngày đó đã làm nên một dòng sông êm đềm thơ mộng, hiện diện suốt thời trung học của chúng tôi. không biết tụi con trai trong lớp lúc đó đã mơ mộng gì khi nắng hạ vàng óng ả trên những mái tóc, những bờ vai….Và rồi sau nhiều năm dài cho dù “tóc xanh xưa phai màu “, cũng vẩn còn đó vóc dáng của mộng mơ êm đềm.
Lớp phó là bạn gái có tên năm nào cũng đứng đầu sổ điểm, người đã chế tác một câu nội quy về đồng phục như sau :Nam sinh mặc áo trắng, quần xanh, áo bỏ trong quần nử sinh, mặc áo dài …..
Còn trưởng lớp? thật hiền, học thật giỏi, sinh năm 1956 nên đến năm 73 đã từ giả bạn bè, trường lớp đi vào quân ngủ, năm 74 có về thăm lại bạn bè rồi bặt tin từ đó.
Còn nữa, những khuôn mặt dần vắng xa, những người tản lạc theo gia đình hồi hương hay đi kinh tế mới, thật khó tưởng tượng được những biến động thời cuộc đã cuốn theo những mái đầu xanh chập chửng vào đời, sóng gió đã mang những xuân xanh đó đến đâu? Nơi phương trời xa thẳm nào các bạn tôi có còn phút giây hồi tưởng . Nắng hạ vẩn lung linh trên bầu trời, nhưng biết bao giờ mới tìm lại được màu nắng thân tình trong những ngày xưa.
Lúc chia tay, không biết rồi mình sẻ đi đâu ,về đâu, những ánh mắt khờ dại vội nhìn nhau, chỉ đủ lưu lại trong tim chút hình bóng thân tình, những người bạn đã cùng nhau khoác tay sẻ chia mộng ước, mộng ước nào đạt thành, mộng ước nào mãi mãi bay xa. Nếu không được hiển vinh thì xin được an bình cho bạn.
Ngày nào đó, những tia nắng hạ đầy tràn thương mến sẻ lấp lánh trên những mái đầu đang chụm lại, cùng hát trọn bài hát cũ. “Quay mặt nhìn nhau đi, cầm tay chắc nhé, không muốn ai chia lìa, nhớ nhớ rằng chúng ta bốn bể anh em một nhà ,nhớ mãi tình này trong câu ca “….
Thủ Đức, ngày 2 tháng 3 năm 2019
Điểm lưu ý đầu tiên của VCH về Trần Phục Nghiệp là TPN có môt cách đặt tên cho bài viết của mình rất thơ ! và điều đó đã tạo được ấn tượng đầu tiên cũng như cảm tình của đọc giả dù chưa đọc toàn bài
Điều này đã khiến VCH liên tưởng đến nụ cười răng khểnh của cô bé năm nào ….
Hạ ơi, nắng có quay về
Cho dài nỗi nhớ đam mê thủa nào
Hạ ơi, nắng có lên cao
Để nhung nhớ ấy lẻn vào tim tôi
Cô bé răng khểnh của thời
Quần xanh áo trắng xa vời …trong mơ !
Thời anh mới tập làm thơ
Viết đi, viết lại vẫn ngu ngơ là !
3/1/2019
VCH
Cám ơn anh Vo Chiêu,một chút tình cảm mến thương với trường lớp và các bạn nhất là những người vắng xa,thơ và mộng như áo trắng quần xanh và cô bé răng khểnh.thơ mộng lắm đó anh Vo Chiêu, em cám ơn anh rát nhiều .
“Nắng hạ có quay về”, không, nó sẽ không quay về với “tóc xanh xưa phai màu” bạn ạ. Dù mộng ước nào đạt thành, mộng ước nào mãi mãi bay xa” để rồi ta cứ đợi chờ trong quên lãng của thời gian. Thôi thì ta cứ nhớ lại những khoảnh khắc của thưở học trò “trong giây phút hồi tưởng”để mà sống. Thế là nhớ và cũng để kinh qua cuộc đời của ba đứa bạn, “TNT”, đó là tại sao ta vẫn cứ mong “Nắng hạ vẫn lung linh trên bầu trời, nhưng biết bao giờ mới tìm lại được màu nắng thân tình trong những ngày xưa”. Ba đứa dẩu cách trở ba miền thế giới tưởng chừng những mái đầu sẻ “cùng hát trọn bài hát cũ”, nhưng chỉ “nhớ mãi tình này trong câu ca”.
Cám ơn bạn tôi, người đã cùng tôi khoác vai nhau từ hồi sún răng,và cũng sẻ nắm chặt tay nhau dù nhiều cách trở.Mong được đọc tâm tình cũa Thạnh .Thân mến.
Ý của Nghiệp là hồi còn ….tắm mưa đó Thạnh
Dạ,hiểu và biết liền; ngày mà tụi nầy còn tắm mưa ngay trên sân trường toàn là “đực rựa” thì đâu có sợ chi :D. Chỉ tiếc là NA chưa thấy mà thôi. He he…
Có một điều théc méc là tiếng Việt ta thạt lạ !! Đa số toàn giống cái ! Cái nhà, cái xe, cái ….conf giốmg đực chỉ có đực rựa !! Ai biết xin giải thích dùm 🙂