Những giọt sương

NHỮNG GIỌT SƯƠNG

Lê Tấn Tài

Sương rơi luôn gợi lên trong lòng người những cảm xúc bình yên, nhẹ nhàng và đầy thi vị. Có những buổi sớm mai, khi bước chân dạo trên con đường mòn, ta cảm nhận được sự tươi mới và trong lành của không khí, lắng nghe tiếng chim hót líu lo và ngắm nhìn những giọt sương lấp lánh. Mặt trời vừa ló dạng, tỏa ra ánh sáng vàng dịu nhẹ xuyên qua tán cây, sương rơi thấm ướt trên bờ vai, trên mái tóc, lạnh buốt mà lại dễ chịu, tựa như một cái ôm ấm áp của đất trời. Những giọt sương đọng lại nhẹ nhàng trên lá, trên cỏ, trên những bông hoa, lấp lánh như những viên ngọc nhỏ, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Đó là những khoảnh khắc đáng trân trọng, giúp ta kết nối với thiên nhiên và tìm thấy sự an yên trong tâm hồn. Khi làn gió nhẹ thoảng qua, những giọt sương rơi xuống, tạo nên âm thanh dịu dàng, nhịp nhàng trên mặt đất. Mỗi giọt nước như nuôi dưỡng đất mẹ, mang lại sự sống cho cây cỏ. Mỗi giọt sương như chứa đựng cả bầu trời, phản chiếu sắc màu tinh khôi của buổi sớm, mang lại sự trong lành và tươi mới cho vạn vật.
Sương rơi buổi sáng sớm có lẽ là một trong những phép màu nhỏ bé mà thiên nhiên ban tặng. Sương mang đến sự tĩnh lặng, một chút lãng mạn, như thể vạn vật đang chìm trong giấc ngủ sâu và dần thức tỉnh. Cũng giống như sương, mỗi hành động nhỏ trong thiên nhiên đều có mục đích riêng và góp phần vào một tổng thể lớn lao hơn. Thiên nhiên không phải là một tập hợp hỗn độn của các sự vật và hiện tượng, mà là sự kết nối hài hòa giữa chúng, tương tác và vận hành theo những quy luật khách quan. Như Lão Tử đã từng nói: “Thiên nhiên không vội vàng, nhưng mọi thứ đều được hoàn thành.”
Giọt sương mong manh, nhỏ bé, nhưng lại ẩn chứa một ý niệm sâu sắc về cuộc sống. Sương tồn tại trong khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi tan biến dưới ánh mặt trời. Từ sự hiện hữu tạm thời đó, ta có thể suy ngẫm về bản chất của đời sống, về sự tạm bợ của kiếp người, về tính vô thường và mong manh của vạn vật. Như cuộc đời mỗi người, giọt sương hình thành trong đêm rồi tan biến khi ngày mới bắt đầu. Dù có cố níu kéo, những khoảnh khắc đẹp nhất cũng sẽ qua đi, và ta phải học cách chấp nhận, không cưỡng cầu.
Giọt sương không cần phải tỏa sáng rực rỡ như mặt trời hay mạnh mẽ như gió bão, nhưng nó vẫn có giá trị riêng, làm đẹp cho đời trong sự tĩnh lặng và thuần khiết. Hạnh phúc không phải lúc nào cũng nằm trong những điều to lớn, mà có thể tìm thấy trong sự giản dị, thanh tịnh của cuộc sống hàng ngày.
Giọt sương là kết quả của sự hòa hợp giữa trời và đất, giữa hơi ẩm và khí lạnh của đêm. Nó gợi nhắc ta về sự kết nối mật thiết giữa con người với thiên nhiên, về mối quan hệ hỗ tương giữa các yếu tố trong vũ trụ. Chúng ta cũng như giọt sương, là một phần nhỏ bé của tổng thể vũ trụ rộng lớn, sống nhờ và gắn kết với các yếu tố xung quanh, hòa mình vào thiên nhiên, đồng thời hiểu rằng mọi vật đều có vai trò và giá trị trong sự tồn tại của nó.
Giọt sương long lanh, trong trẻo, không mang theo bụi bặm hay tạp chất, giống như những giá trị chân thật và cao đẹp trong cuộc sống. Giọt sương là ẩn dụ về một cuộc sống dù đầy rẫy khó khăn, hãy giữ cho tâm hồn mình luôn trong sáng, không bị ảnh hưởng bởi những thứ tạp nham, không cần phải so đo, tính toán với đời.
Cuối cùng, giọt sương hiện diện ngắn ngủi nhưng cũng là một phần của dòng chảy vĩnh hằng của tự nhiên. Nó không thật sự biến mất mà chỉ chuyển hóa thành hơi nước, bay lên và rồi sẽ trở lại dưới dạng mưa hoặc sương đêm. Đây là quy luật luân hồi trong cuộc đời: không có gì thật sự mất đi, mà chỉ thay đổi hình thức. Đời là sự chuyển đổi liên tục, mỗi giai đoạn đều có ý nghĩa trong chu kỳ lớn hơn của sự tồn tại.
Vạn vật thiên hình vạn trạng, mềm cứng khác nhau, có và không, nhưng lại đồng nhất trong cùng một thể tánh gọi là Phật tánh. Thiên nhiên hòa làm một với chính mình. Giọt sương trên đầu ngọn cỏ sẽ nhanh chóng tan biến dưới ánh mặt trời, nhưng trong khoảnh khắc tồn tại ngắn ngủi, giọt sương vẫn trọn vẹn mang theo vẻ đẹp của sự chuyển hóa. Vì thế, Tô Thùy Yên cảm ơn hạt sương, dù mong manh, đã điểm tô cho cuộc đời này thêm thăng hoa.
“Ta về như hạt sương trên cỏ
Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
Tội tình chi lắm nữa, người ơi!
(Ta về)”

Những giọt sương đọng lại dưới tán cây, trên phiến lá, những cánh hoa… sau một đêm dài, khi không khí lạnh và hơi nước cùng nhau tụ lại. Giọt sương không tan biến nhanh chóng như những đám mây, không vững bền như dòng nước, không nhẹ nhàng hòa tan vào không khí, và cũng chẳng ào ạt mạnh mẽ như cơn mưa. Giọt sương chỉ giữ cho đất ẩm, làm dịu mát một bông hoa, và lặng lẽ cuốn đi lớp bụi bám trên lá. Giọt sương không làm đất ngập lụt, chẳng thể nuôi dưỡng một cây xanh, cũng chẳng thể tạo thành một dòng nước lớn. Một chút vô thường, đừng tan biến nhanh như áng mây để lòng người không vương vấn khi đêm xuống. Một chút vĩnh cửu, vì đó chỉ là khát vọng hão huyền, không bao giờ thuộc về con người. Một chút lấp lánh, vì khi tia nắng ban mai lên, giọt sương sẽ tan biến. Một chút bình yên, vì nếu lặng lẽ quá, sự tồn tại của giọt sương cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Có thể là hình ảnh về hoa và thủy vực
 
 
 
 
 

Tai Le

Giáo Sư

You may also like...

Leave a Reply