Năm xưa, chàng rất ngu ngơ
Vời trông áo trắng, thẩn thờ theo sau
Ấp a ấp úng mãi câu
Nh….a..à cô có phải bên cầu, Cầu Ngang?
VCH
Năm xưa chàng giả ngu ngơ
Ngu ngơ mà biết thẩn thờ theo sau
Theo sau chờ mở lời chào
Hỏi thăm :-em ở nơi nào anh đưa ?
Không tin !
Phương Lan
Không tin !
Không tin thì cũng phải tin !
Trường xưa mấy kẻ nên duyên tấn tần ?
Lấy chồng xa, bỏ bạn gần
Sau lưng chàng đứng tần ngần ….ngu ngơ
VCH
Anh thì quá đổi ngu ngơ
Ngu ngơ chỉ biết thẩn thờ theo sau
Gặp nhau mà chẳng dám chào
Thì sao dám hỏi em ở nơi nào anh đưa
LTB
Ngày xưa anh ấy ngu ngơ,
Giờ đây vẫn thế thẫn thờ trên mây.
Diễn Đàn thơ thẩn tỉnh say,
Biển tình lai láng nhưng đầy…ngu ngơ.
Quyết Nông
Ngày xưa anh rất ngu ngơ
Ban ngày gặp mặt tối về nằm mơ
Mơ ngày hai đứa cột nơ
Để nàng hành hạ cho anh bơ phờ
Nghĩa Hồ
Trường ta đực rựa vốn ngu ngơ
Bởi thế cho nên cứ thẫn thờ
Chả biết thả dê cứ lớ ngớ
Nào ai có huởn để mà chờ …mấy anh khờ này…
MN
Tại anh ngày ấy ngu ngơ
Thơ tình viết sẵn,gửi thơ ngại ngùng
Tại anh vụng dại vô cùng !
Em đi lấy chồng, chưa đọc thơ anh
Phương Lan
Ai biểu ngày xửa …ngày xưa
Gặp nàng huynh giả bộ làm ngơ
Không gặp thì ra thẩn vào thơ
Ai biểu không trường kỳ tán tỉnh
Nên Nàng đâu biết có huynh chờ ?
Huynh tự nhận rằng mình khờ dại !
Trong tình yêu ai lại chẳng dại khờ ?
Tình khờ tình mới nên thơ
Tình không trọn vẹn suốt đời nhớ nhung .
Kim Duyên
Yêu em từ dạo còn ngu ngơ
Thuở bắt đầu yêu chút dại khờ
Có những ngẫn ngơ chiều tan học
Theo bước chân ai tôi làm thơ
Tôi cất thơ mình trong trái tim
Gọi thầm tên mãi vọng từng đêm
Ao ước ngày mai trời mau sáng
Gặp được em rồi …cứ lặng im
Thế là đã biết bao mùa phượng
Dáng nhỏ em tôi thôi đợi chờ
Em về bên nớ tôi suôi ngược
Nhớ mãi một dòng sông tuổi thơ
Bây giờ gặp lại được em rồi
Tôi vẫn hôm nào của tôi thôi
Vẫn những ngu ngơ thời mới lớn
Cho dù tóc bạc với da mồi
Lại những ngẩn ngơ của một thời
Chợt về rung động cỏi lòng tôi
Tôi biết trao em dòng thơ cũ
Cũng là xếp lại tuổi thơ rồi
Giongngto2
Tập sách, quần xanh ,áo trắng hiền
Ngu ngơ mơ mộng gót chân tiên
Thơ tình đan kín bao trang giấy
Chẳng dám gởi trao chút nỗi niềm
Thủ Đức Nguyễn Trần
Ngày xưa anh rất là hiền
Thương em, thương lắm , chỉ nhìn từ xa
Nhiều lần muốn gặp người ta
Muốn nắm tay hỏi nhà đâu đưa về
Giận anh ! sao quá vụng về !
Nhiều năm chung học, đưa về- chưa đưa !
Anh thiệt khờ !
Phương Lan
Chung lớp, chung trường không thấy… thơ!?
Đêm nằm tưởng tượng người trong mơ
Xưa nay vốn dĩ …tình là vậy …
Sân cỏ trường bên vẫn ngóng chờ!!
Kim Hường
Thuở ấy anh ngu ngơ
Thuở ấy em dại khờ
Rồi mình tập làm thơ
Thơ làm hoài không gửi
Mà lòng mãi đợi chờ…
Thời gian cứ lặng lờ
Đường về vẫn bơ vơ
Trên lá tình bay bay
Níu hoài tay vẫn trống
Tình chưa đọng đã tan !
Tim dại khờ ngơ ngác
Tim ngu ngơ bàng hoàng
Mặc thời gian gió cuốn .
…….
Rồi đổ cho dại khờ
Rồi đổ cho ngu ngơ
Rồi lại ngồi làm thơ…
Diệp Lương
TRƯỜNG TÔI, những dòng thơ dễ thương được viết chung của quần xanh áo trắng ngày xưa. Dù ngày xưa đã qua đi…nhưng mỗi lần gợi nhớ, cứ tưởng bọn mình đang ôm cặp sách đến trường…
Chúc mừng SM đã thành công bước đầu tiên post bài vào trang web
Bài thơ liên hoàn này quả là một kỷ niệm đáng nhớ và quí giá của ACE mình
Bài thơ liên hoàn TRƯỜNG TÔI đúng là những dòng thơ kỷ niêm. Không làm sao! Không cách nào, mình tìm lại được những dòng thơ cảm xúc tự nhiên lần thứ 2 y hệt
Dường như bài thơ liên hoàn này khởi đầu từ bài thơ Ngu Ngơ của PL thì phải ? Nếu đúng nhờ PL đăng lại bài thơ đó nhé 🙂
Bài thơ này hay quá, nhắc lại những kỷ niệm rất là vui và ấm áp
Em đã trở lại sân cát ngày xưa
Thật xúc động.
Ngay xua cua cac ban mo mong qua xa : uoc gi ngay xua minh cung mong mo , lang man nhu cac ban, nhung tiec qua!, thuo ay minh vua hoc vua phai di lam them , nen khg co duoc nhung ky uc nen tho nhu vay !
Đây chỉ là “thơ” của ngày xưa cô Hạnh ơi 🙂
Ngày xưa SH cũng phải đi phụ hồ, bán bánh mì..người đen nhẻm đen nhèm, ốm nhom ốm nhách nào dám theo ai !!
À ra vậy, mà sao phịa ra thơ hay quá dzậy ! bây giờ thì huynh ăn bù cho ngày xưa ốm nhách phải hông ?
Cô Hạnh ơi, có một nhà thơ nổi tiếng đã nói:
Nếu không nhắm mắt lại mà quên đi cơm áo gạo tiền thì làm gì có được những vần thơ trữ tình
Nhưng nam sinh ngày ấy ngu ngơ, nhút nhát và dại khờ là điều có thật vả lại con gái bao giờ cũng không trước tuổi nên …đành phải ngậm ngùi !