Kim
Dung
(Khóa 6)
Hăy yêu như
chưa yêu lần nào. Như lần đầu tiên khi mái tóc
chưa kịp óng mượt và chú bé
hàng xóm nh́n nghiêng qua cửa sổ xem cô bé
phơi tóc ngắn ngủn ngoài hàng ba.
Cô bé tóc
chút xíu nhưng đứng quạt hoài không thôi. Tóc dày khô ghê. Cửa sổ bên cạnh không đóng v́ trời hôm
nay chợt tối không có áng
sáng vào nhà. Ghét ông
trời quá đi!
Hăy yêu như lần đầu tiên khi chú bé
học trên một lớp theo chân
về nhà và đứng ngẩn khi tà áo trắng
khuất sau cánh cửa gỗ sơn xanh. Yêu như
thể ngày chị em c̣n
ở chung, chiều thứ bảy có bóng
anh chàng trẻ tuổi đến ngấp nghé ngoài hàng
rào và tiếng
rúc rích sau cánh cửa
xem mắt anh chàng bạo
gan. Tiếng trống tim
hồi hộp không biết chàng này của
chị hay em. Cuối cùng là người
đi hỏi thăm nhà. Hỏi thăm nhà ǵ
giống như làm rể. Ừ! Làm rể thật đấy. Bạn cô
út đấy nhưng không dám nhận sợ anh chị
chọc quê.
Hăy yêu như
thể ngày c̣n học trung
học và áo dài đi
học vương bụi mưa và anh chàng
học trên một lớp rụt rè đưa
áo mưa. Cô nàng sợ mưa
ướt áo. Áo trắng và nước mưa: làm sao
bây giờ. Chợt Ba ở đâu đến đón con gái về. Điếng hồn cả
hai.
Hăy yêu như ngày xưa
đi học trên con đường nhỏ được đủ các loại cỏ. Chân nho nhỏ thấp
thoáng dưới tà áo dài
cuống quít gần vấp ngă lắm lần.
Đôi xăng đan dưới ống quần xanh dương không chịu vượt lên trước. Áo dài nhường
nhưng quần xanh vẫn chậm chậm theo sau.
Suốt con đường
không một nói tiếng nào lên tiếng.
Nhè nhẹ, lấp lửng suốt quăng đường đến
cổng trường
khẽ quay lại: ôi anh chàng
lớp trên. Cà hai luống
cuống nh́n xuống đất như thể đang ăn
bị bắt gặp. Ngày hôm sau áo
trắng cố đi thật chậm xem
anh chàng quần xanh lớp trên có theo
sau không. Cả đoạn đường
dài hàng cây số chỉ
mỗi một ḿnh thôi. Giận.
Đến cửa lớp
thấy ngay chàng học trên một lớp đứng ngóng đợi ở gốc cây phượng
như t́m ai. Chiếc áo dài ngó nghiêng một
cái. Thấy ghét.
Hăy yêu như
tuổi c̣n đi học. Ra chơi không thấy anh chàng lớp
trên lởn vởn gần gốc phượng ngoài sân trường.
Thấy
anh chàng lớp trên thấp thoáng bên cửa sổ.
Người ta không ưa mà.
Hăy yêu như buổi chiều nào đi học về không thấy anh chàng theo
sau. Đi cùng đám bạn
tíu tít – không có càng
tốt - cái đuôi - Nhưng đến cổng phải quay lại và đứng thật lâu: sao không ai
vậy cà. Lát sau mới bước
vào nhà một
cách miễn cưỡng. Chợt
nghe tiềng la hốt hoảng như ai sắp
bị giết: Ai da kiến cắn
quá cỡ. Ghét th́ nói cứ
thả kiến ra cắn người
ta. Anh chàng học
lớp trên về trước đứng đợi từ lâu bị
kiến cắn.
Áo dài quăng
cặp ra sân chạy ra ngoài đường
xuưt xoa anh chàng lớp
trên: kiến càng đó. Có sao không? Vô
đây lấy dầu sức. Áo dài lẹ làng bôi dầu
nhị thiên đường lên đôi dép xăng
đan. Một lát sau: đâu
có kiến. Anh tên… học kế bên lớp
em. Em tên…học kế lớp anh.
Hăy yêu một
cách hồn nhiên như chưa bao giờ
được yêu. Hăy yêu như tuổi hai mươi vào đời mắt sáng chan hoà trong
nhau. Đôi tay thuôn
ấp tay thuôn. Mái tóc
xanh quyện trong nhau th́
thầm điều hy vọng tương
lai như ngàn tia
nắng sớm mai ấm mát
và long lanh biết dường nào. Yêu khi đôi chân sải vào tương lai không chút
ngại ngần.
Cứ thẳng bước đi tới không ngập ngừng…
Hăy yêu
một cách hồn nhiên như chưa bao giờ được
yêu.