CÂU CHUYỆN
HUYỀN
BÍ
Trong cuộc đời có những chuyện mà chúng ta không
thể nào giải thích được cho dù chúng ta
có dùng các
phương tiện
tối tân nhất của nền văn minh đương thời để cố gắng t́m một câu trả
lời nhưng tất cả đều thất bại. Ngay cả bản thân tôi trước
giờ không tin mấy vào những
chuyện dính dáng đến cơi âm v́
một lẽ đơn giản là tôi chưa
bao giờ có dịp chứng
kiến những hiện tượng đó, măi cho
đến ngày hôm nay. Tôi xin
được kể
ra đây một trong những chuyện mà tôi có
duyên được nghe và được
thấy. Và tôi cũng xin
đổi tên các nhân vật
trong câu chuyện để tránh đụng chạm.
Hôm đó tại nhà của vợ
chồng anh A khoảng chừng 10 giờ sáng th́ vợ chồng
anh B và cô em vợ
(tên là N) tới. Mọi người nói vài câu chuyện
bâng quơ khoảng 15 phút th́ anh A quay qua cô N và hỏi:
-Em có thể nào
kể chi tiết những ǵ xảy ra với
em hay không?
-Mẹ em mới mất
ở bên Việt Nam.
Tất cả các anh chị
em bên Mỹ
đều về bên đó lo chôn cất mẹ. Nhưng từ khi em
về lại bên này th́
tối đến em nghe tiếng
khóc nức lên; tiếng nước chảy; ai đó gọi
tên em. Em
ngủ pḥng bên này th́
pḥng bên kia nghe tiếng
đồ đạc
rơi xuống đất nhưng khi em chạy
sang coi th́ đồ vẫn c̣n y nguyên chỗ
cũ. Đứa con
của em th́ không nghe
ǵ cả. Em sợ lắm
và bị mất ngủ nữa. Em có
thử cầu nguyện nhưng không có tác
dụng.
Mọi người im lặng vài phút. Bỗng cô vợ của
anh B lên tiếng:
-Em đôi khi cũng
nghe tiếng khóc nho nhỏ.
Và mỗi lần em đọc
kinh cầu nguyện cho mẹ em th́
hai mắt của em tự
dưng sụp xuống mở không lên. Hai vai của em
th́ nặng giống như bị ai đè.
C̣n chồng em có cảm
giác như mẹ em thỉnh
thoảng xoa đầu anh vậy.
Lúc đó th́ thêm
vợ chồng anh C và vợ
chồng anh P tới. Sau khi nghe sơ
qua câu chuyện , anh C hỏi chị B:
-C̣n con của chị th́ sao? Nó
có bị phá quấy hay không?
-Dạ, chỉ có vợ
chồng em bị thôi chứ
con em vẫn ngủ b́nh thường. Đôi khi giường ngủ của vợ chồng bị lắc như đưa vơng mà nó
vẫn ngủ tỉnh queo à anh.
Câu chuyện càng nghe kể càng
rùng ḿnh nổi da gà.
Anh A năy giờ ngồi im, giờ mới
lên tiếng với cô N
-Lúc em về
Việt Nam th́ mẹ em chưa
mất. Bà đợi
em về v́ bà thương em lắm. Nhưng em đă nói câu
ǵ đó làm cho bà tức lên mà ra đi. Bây giờ em nghĩ
lại coi em đă nói cái ǵ?
Cô N
mặt hơi tái đi. Cô tŕnh bày lư do tại sao cô lại
nói câu đó. Cô nói là khi cô sắp vô gặp mẹ ở trên
giường bịnh th́ một vị ni cô khuyên cô nên nói bà
mẹ đọc kinh Địa Tạng để linh
hồn mau được siêu thoát. Cô thanh minh là cô chỉ
muốn tốt cho mẹ chứ cô đâu có ư ǵ xấu . Nếu
biết câu đó làm mẹ cô tức uất mà chết
đi th́ cô sẽ không bao giờ nói.
Anh A
trầm ngâm giây lát và nói: ‘Anh thấy em c̣n làm thêm một hành
động khác mà chính việc này làm mẹ em giận
lắm. Em nghĩ kỹ lại đi.”
Cô N
ngập ngừng khoảng 5 phút rồi run run nói: “Lúc đó
em có đưa tượng Đức Địa Tạng
vô sát mặt bà và dục bà đọc kinh Địa
Tạng đi!”
-Đó là
lư do tại sao bà giận. Bà mong đợi em về
để bà gặp mặt mà em lại hành động
như vậy có khác ǵ em nói bà đi chết đi. Bây
giờ anh sẽ chỉ em cách làm sao xin lỗi mẹ em
để bà bỏ qua cho em và
em sẽ không bị phá vào ban đêm nữa- anh A nói.
Sau đó
anh A dặn ḍ cô N phải làm sao cũng như vợ chồng anh B phải làm ǵ
để được giấc ngủ an b́nh. Tưởng
đâu câu chuyện đă xong nhưng lúc đó vợ anh A
(là người có khả năng tiếp vong linh) nói là bà
mẹ muốn vô người chị để có thể
nói chuyện với con của bà. Sau khi làm lễ
trước bàn thờ th́ bà mẹ vô. Bà khóc và nói con bà không
thương bà, phụ tấm ḷng thương yêu của
bà. Hai người con gái của bà vội ôm lấy bà và xin
bà tha thứ cho những lỗi lầm của họ. Cô N
luôn miệng thanh minh cho câu nói cuối dành cho mẹ. Tuy là bà
mẹ giận mà nói vậy chứ t́nh mẹ bao giờ
cũng bao la như biển cả nên rồi bà cũng
bỏ qua những lỗi lầm của con ḿnh. Nh́n ánh
mắt, cử chỉ của chị A, chẳng ai dám
nghĩ đây không phải là mẹ của chị B và
chị N. Cái nh́n thật là tŕu mến thương yêu và
những cái vuốt tóc, xoa mặt làm cho ta nhớ lại
thời thơ ấu được mẹ âu yếm
như vậy.
Đến
khi mọi người ra về th́ đă gần 2 giờ
chiều. Ai ai cũng mang một tâm trạng nhẹ nhơm v́
cuối cùng câu chuyện đă được giải
quyết tốt đẹp. Bây giờ tôi đă biết và
hiểu rơ hơn về thế giới Vô H́nh. Đúng
như ông bà ta đă nói:”Trên đầu ḿnh ba tấc là có
Thần Thánh”. Mọi suy nghĩ, hành động của ḿnh
trong đời sống này đều có Bề Trên quan sát và
ghi lại để sau này coi linh hồn ḿnh sẽ đi
về đâu sau khi ḿnh qua đời.
P.S. Xin hẹn quí vị vào những
lần khác với những câu chuyện ly kỳ và hấp
dẫn hơn.
Tạ
Mỹ Linh (khoá 89)
CÂU CHUYỆN HUYỀN BÍ
(PHẦN 2)
Hôm nay tôi
xin trở lại câu chuyện huyền bí phần 2 v́
những chuyện huyền bí th́ không bao giờ chầm
dứt khi mà con người vẫn c̣n ḷng tham, sân, si.
Gần được hai tuần sau khi chị em cô N
đến nhà anh A để giải quyết chuyện bà
mẹ, không nghe anh A gọi, tôi tưởng là câu chuyện
đă xong. Nhưng chiều nay anh A gọi tôi và nói tôi
thứ Bảy này tới nhà anh đi. Anh c̣n nhấn
mạnh thêm: “ Em không tới là uổng lắm đó nha. Chuyện
gây cấn và ly kỳ hơn bữa nọ rất
nhiều”. Tôi có hỏi anh thêm nhưng anh chẳng chịu
nói rơ hơn. Tôi đi làm mà cứ mong cho đến cuối
tuần để coi cho rơ chuyện ǵ mà anh A cứ úp úp
mở mở thế không biết.
Ngày
thứ Bảy nắng ấm áp và hơi nóng một chút. Khi
tôi đến nhà anh A th́ có anh C, anh B và thêm cậu em trai
của cô B (tên là Q) ở đó rồi. Mà lần này không
thấy cô N đâu cả. Cũng hên là câu chuyện chưa
bắt đầu nên tôi không bị sót một chi tiết
nào cả. Câu chuyện …bắt đầu!
Anh A
hỏi B:
-Vậy
chứ N hai tuần nay sao rồi? Có ngủ ngon giấc
chưa hả B?
-Bây
giờ t́nh trạng c̣n tệ hơn nữa anh ơi. Nó
thức trắng luôn v́ hễ nó nhắm mắt lại là
giường rung, tiếng đồ đạc rơi um
sùm hết. Mà con nó th́ vẫn ngủ b́nh thường.
Anh A
gật đầu: “ Th́ đúng rồi v́ đứa nhỏ
đâu có làm sai điều ǵ. Vấn đề là ở cô N
nè. Anh biết là bây giờ không phải mẹ cô N về
đâu mà là vong linh khác đến phá cô N đó. Vong này
sẽ phá cho đến khi nào cô N chịu nhận lỗi
của ḿnh và sống cho đúng th́ mọi chuyện sẽ
êm xuôi ngay”
Anh C lúc
đó lên tiếng
-Nhưng
cô N có biết cô làm sai điều ǵ không anh A?
-Cô N
biết rất rơ nên lúc mà mẹ cô ta về, cô ta không dám
nh́n thẳng vô bà mẹ v́ sợ bà chửi.
Chị
A thêm vô: “Đúng rồi đó! Lúc đó em cũng thấy
lạ v́ thường người thân họ về là
họ nhào lại ôm, khóc thân thiết lắm; trong khi cô N này
th́ em cảm nhận được sự hời hợt
và khi bà mẹ xoay mặt của cô ta lại để bà
nh́n th́ cô ta cứ dúi mặt vô vai em hoài à”
Im
lặng giây lát xong B nói:
-N không
chịu tới đây nữa v́ nó không phục anh chị. Nó
đang nhờ ba nó, là ba vợ em ở bên Việt Nam, giúp
nó v́ ông ta là thày pháp nổi tiếng từ trước
đến giờ. Ông ta từng chết đi sống
lại đó anh.
-Nếu
N không tin th́ anh chịu thua. Để N cầu với ba cô
ta đi. Nhưng ông ta nay mai sẽ phải giải
quyết một chuyện quan trọng lắm đó. -Anh A
b́nh thản nói
Lúc này anh
A quay qua cậu Q và hỏi: “Em kể cho anh nghe rơ lại câu
chuyện được không v́ bữa hôm B kể sơ
sơ thôi à?”
-Dạ,
dạo này em hay bị mất ngủ. Bữa hôm vợ em
đi ngủ sau em. Khi nó vô giường th́ thấy khuôn
mặt mẹ em chứ không phải là mặt em. Nó sợ
quá nhưng nó không dám đánh thức em dậy lúc đó. Ngày
hôm sau nó kể cho chị B và chị B nói lại cho em nghe. C̣n
có một tối, em đi ra ngoài sân hút thuốc khoảng
gần 1 giờ sáng. Em thấy bóng người đàn bà
bế con đi qua đi lại. Em thắc mắc là ai
lại ẵm con ban đêm như vầy. Nhưng khi em nh́n
rơ lại th́ người đó biến mất tiêu. Em
sợ quá ném điếu thuốc đi và chạy vô nhà. Và
từ đó em không dám ra ngoài sân hút thuốc ban đêm
nữa.
Anh A phân
tích:
-Chuyện em thấy ma ban đêm là một sự
cảnh báo cho em. Nếu như em c̣n ra ngoài sân hút thuốc
vào lúc khuya như vậy th́ biết đâu có một tên
ăn trộm nào đang ŕnh, mà em ở đó, nó đâm em
rồi sao.; hay biết đâu tụi du đăng nó gây sự
với em th́ cũng không tốt. Bên Vô H́nh chỉ có ư
tốt cho em thôi. C̣n chuyện em bị mất ngủ và
vợ em thấy ra khuôn mặt của mẹ em v́ bà đang
giận em đó. Theo như anh biết th́ trước khi bà
mất, bà có để di chúc lại chia cho em, con em và thêm
hai người nữa: mỗi người một chỉ
vàng. Nhưng không ai làm theo di chúc của bà nên bà giận
lắm. Bà nói em nhu nhược quá. Bà biết em muốn làm
theo nhưng em e sợ ông anh kế em nên em nghe theo lời của ông ta đem
số vàng đó đi cúng chùa hết rồi. Bà biết hoàn
cảnh của mỗi người con nên bà mới phân chia
tài sản của bà như vậy. Nhưng các con bà chê ít và
ganh tị lẫn nhau nên rút cục tấm ḷng của bà
bị coi rẻ. Bây giờ em nên thắp một nén nhang và
xin lỗi bà đi
Q nghe anh A nói, sợ quá v́
chuyện di chúc chia tài sản làm sao mà anh A nói đúng không
sai một chi tiết. Q vội đứng lên đi tới
trước bàn thờ, thắp nhang khấn xin lỗi
mẹ. Lúc đó ai ai cũng ngồi im phăng phắc. Ngay
sau khi Q cắm nhang lên bàn thờ th́ cell phone của Q reng lên
một tiếng đanh và ngắn gọn. Anh A mỉm
cười v́ mẹ của Q đă chứng nhận
lời xin lỗi của con ḿnh. Anh A sau này nói với chúng
tôi là cell phone của Q lúc đó sẽ không có miss call hay
số nào hiện lên hết.
Anh A khoán
thêm một linh phù b́nh an cho Q nhằm giúp Q lấy lại
tinh thần. Anh cũng khuyên Q nên độc lập,
cương quyết lên một chút. Lúc này tôi thấy
gương mặt của Q hồng hào hẳn lên chứ
lúc đầu nh́n tái mét thấy mà ghê. Mọi người
kiếu từ ra về. Tôi nghĩ trong ḷng: đúng là làm cái
ǵ cũng phải suy nghĩ cẩn thận v́ người
xung quanh không biết nhưng có Trời biết.
Tạ Mỹ Linh (khóa 89)