NGÀY
XƯA HOÀNG THỊ
Kính
gửi anh Hưng !
.....Đă lâu lắm rồi , em mới được
thưởng thức
bài hát Ngày
Xưa Hoàng Thị . Bài hát cho em
cảm xúc dung dị và dịu
dàng .
Anh c̣n nhớ
hay anh đă quên , năm xưa trong buổi trại cuối cùng của THTĐ . Giữa đêm ngồi yên lặng bên anh , nghe giọng
hát của anh trong bài
Thu Vàng và rồi Ngày Xưa Hoàng Thị ...Ngày đó , em linh
cảm điều ǵ đó , và
rồi điều đó đă xảy ra....Chia tay mùa
hạ với ...Bây giờ , mỗi lần nghe ...Ngày xưa
Hoàng Thị ...những kỉ niệm về những ngày tháng học ở THTĐ
lại tái hiện như một cuộn phim trả chậm...em tan trường về ....mái tóc Ngọ
dài....Nay trên đường đời
...Ai mang bụi đỏ...đi rồi . Thời học tṛ có
những cảm xúc trinh nguyên
nhất
, bạn bè với nhau cũng chân thành nhất , nhớ quá ngày
xưa ...ngày xưa ơi ! Mỗi câu anh
hát như tiếng bước chân bồi hồi về trường xưa , bên bạn bè
năm xưa , thầy cô xưa
, như tiếng ḷng khắc khoải khi một ḿnh dạo quanh ngôi trường cổ kính , có hàng cây
phượng vĩ đơn độc reo gọi trong gió . Có lẽ
anh không biết những câu hát chạm
vào đáy sâu mỗi nỗi
niềm
, chạm vào rưng rưng mỗi sợi dây cảm xúc
. Có câu nói rằng khi ta mất
đi mới biết quí trọng đó cũng là cảm
giác của những người rời xa nơi
từng có lúc vô t́nh
mà đầy ắp yêu thương ." Có con đường nào không có
đích đến . Làm sao
quên được nơi đă bắt đầu ." Nhớ thương ơi ! T́nh bạn
ơi ,
xin hăy ngủ
ngoan trong trái tim tôi
. À ơi , giấc ngủ
không mộng mị . Dù đường
đời trăm ngă , mỗi chúng ta lại
rẽ bước khác nhau với
những chọn lựa riêng , những bước chân Ngày xưa
Hoàng Thị vẫn măi măi
lắng đọng
, một thời yêu thương , một bâng khuâng...phài không
anh ? Xin cám ơn anh , cám
ơn ca khúc đă vỗ về...Ngày xưa ...Ngày xưa ơi !
Thành phố HCM 02h07 sáng
22.11.2008
Em
Nguyễn Quốc Tuyến
( 10B2 khóa 9 )