TRỞ VỀ
Tôi trở về thành phố cũ. Buổi sáng c̣n mờ sương, hàng cây cao hai bên bờ dốc, những cây phong đứng rũ buồn. Mùa xuân đ́u hiu trên những con đường vắng, vạn-vật như bất-di bất-dịch trước ngày tháng lặng lờ trôi. Lối đi quen của nhiều năm về trước, ngày hai buổi đi về, từ phố chợ về căn nhà nhỏ, qua hai con dốc. Hàng cây cao cho bóng mát chở che trong những ngày hè nóng bức, và mùa thu với bao sắc màu rực rỡ. Tôi nhớ, như mới hôm qua, c̣n thấy được chính ḿnh. Bây giờ lạc lơng… Con đường quen đưa tôi đến ngôi giáo-đường nhỏ có cây thập-tự vút cao trên nền trời xám buồn. Cánh cửa vàng im ĺm. Hai hàng ghế dài trải rộng. Bóng người ngồi lặng lẽ. Tiếng chào hỏi thầm th́, những bàn tay nắm chặt thay lời nói, ṿng tay ôm chia xẻ. Giọt nước mắt viền mi. Và bạn tôi nằm đó. Vẻ thản-nhiên trên gương mặt dịu hiền, nụ cười như c̣n phảng phất trên vành môi nhưng đôi mắt biết cười đă khép kín. Ngh́n thu. Tôi đă về đây, về để tiễn bạn, có biết không, bạn thân-mến của tôi ơi! Buổi lễ bắt đầu. Lời cuối. Lần cuối. Nói hết đi, những lời đẹp nhất. Những kỷ-niệm dấu yêu bạn đă có, và đă để lại cho đời, cho gia-đ́nh, cho bè bạn. Những mănh đời sống bạn đă nâng niu rất ân-cần, như trái tim bạn đă mở ra, và đă đem lại những giây phút b́nh-an cho những người xung quanh. Bạn đă đến với tôi cũng bằng ḷng nhân-ái ấy, và từ đó nở ra đóa hoa bằng-hữu. Hai mươi lăm năm, hai mươi lăm đóa hoa vàng đằm thắm cho một t́nh bạn tôi sẽ giữ măi trong ḷng. Sẽ nhớ bạn rất nhiều.
Hàng xe chầm chậm rời giáo-đường qua những con đường nơi thành phố bạn đă sống hết quăng đời xuân xanh, đă sống hết đời ḿnh với lư-tưởng phục-vụ tha-nhân. Ước mơ bạn đă được đền bù, niềm vui mang lại cho những người bạn đă đến với họ, sẽ vĩnh-viễn c̣n lại, rất đầm ấm trong niềm thương nhớ khó phai. Nghĩa-trang buồn cuối đường. Hàng cây ngậm ngùi đứng gục đầu. Và lá khóc. Từng đóa hoa. Từng nắm đất. Cát bụi trở về với cát bụi. Bạn tôi ngủ yên trong lạc-phúc, nhưng kư-ức về bạn sẽ sống măi trong ḷng chúng tôi, những người c̣n ở lại.
Đoàn người quay về trong lặng lẽ. Gió vẫn lạnh. Cánh hải-âu lẽ bạn kêu buồn trên không, tiếng vọng năo nề. Mùa xuân sao ḷng ảm-đạm như những ngày đông giá. Tôi biết v́ sao. V́ thế-gian đă vắng đi tiếng cười của bạn.
Trở về ngang căn nhà cũ.
Bây giờ chỉ c̣n lại tiếc thương.
Vĩnh-biệt K.
(In wonderful memories of K. I., who passed away on April 28, 2005, and whose beautiful friendship will forever remain in my heart)
N.