Sự Săn Sóc Cuối Cùng
“L’Homme souffre et meurt tout
seul.” (Giáo sư Trần quang Đệ)
Một đồng nghiệp
hỏi ”Làm sao điều trị ung thư phổi giai
đọan cuối?”. Câu hỏi biểu lộ sự
băn khoăn lo lắng và tinh thần trách nhiệm đồng
thời cũng cho thấy sự bế tắc. Khi nói đến
y khoa người ta nghĩ đến chữa bệnh, nghĩa
là làm cho khỏi bệnh. Tuy đă làm được những
việc không ngờ, như ghép tạng phủ, làm tim nhân tạo,
có thể nhân bản làm một người mới (?)…
nhưng y khoa không bao giờ có thể chữa cho con người
khỏi chết. Chết là một điều đáng sợ,
là một sự bí mật, là một sự mất mát tuyệt
đối với người thân, tuy nhiên bệnh nhân và thầy
thuốc, tất cả chúng ta đều phải trải
qua. Khác với cái chết dễ dàng và không đau đớn
như “chết kiểu Hollywood”, hoăc “chết đứng”
như Từ Hải, chết là một tiến tŕnh xảy
ra từ từ, kèm theo đau về thể xác và khổ về
tinh thần.
Tôi nhớ những kỷ
niệm khi làm nội trú tại khu ung thư bệnh viện
B́nh dân Sài g̣n đầu năm 1961. Bệnh nhân là một ít
trong số nhiều người bị ung thư từ những
miền xa xôi về được thành phố, t́m hy vọng
ở khoa học. Tôi nhớ những bà lớn tuổi bị
ung thư cổ tử cung giai đoạn III hoặc IV, chảy
máu dầm dề, ung thư có mùi hôi như mùi chuột chết,
những ông bị ung thư hàm mặt, phải mở khí quản,
không nói được và sợ hăi, buổi sáng phải tự
đem cái ḷng của ống nội khí quản ra rửa ở
ṿi nước trước trại bệnh trong khi y tá ngồi
ở trong nhà la mắng. Trại bệnh ung thư giống
như một cái Tiền Địa ngục!
Để bù đắp cho sự
thiếu sót của y khoa chữa bệnh, đă nảy ra
quan niệm về y khoa tạm trị (palliative medicine) nhằm
giảm bớt sự khó chịu do bệnh tật và quan niệm
về “nhà săn sóc đặc biệt” (hospice) để
giúp những người không c̣n chữa được do
ung thư hay không ung thư và thân nhân bớt đau khổ,
trải qua những ngày cuối cùng một cách dễ dàng
hơn. Đặc tính của sự săn sóc là khung cảnh
gia đ́nh ở một cơ sở hay tại nhà riêng. Nhóm
săn sóc đặc biệt gồm điều dưỡng
và nhân viên thuộc nhiều ngành chuyên môn như vật lư trị
liệu, tâm lư học, công tác xă hội (social workers), công tác
tinh thần và tôn giáo, và người t́nh nguyện có huấn
luyện làm việc với sự phối hợp của một
điều dưỡng phụ trách, điều dưỡng
phụ trách tham khảo ư kiến của bác sĩ chuyên về
săn sóc đặc biệt. Nhóm săn sóc đặc biệt
cung cấp những phương tiện tại nhà như
giường bệnh viện, b́nh dưỡng khí, dụng
cụ hút đàm nhớt, giúp và hướng dẫn xoay trở,
xoa bóp, vật lư trị liệu để giảm đau và
chống co rút, giúp dùng thuốc chống đau, giúp t́m cách
giải quyết các khó khăn về tài chính…an ủi hỗ
trợ tinh thần bệnh nhân và thân nhân, ứng trực 24
giờ/ngày 7 ngày/tuần.
Cùng với sự phát triển
kinh tế, nền y tế cũng
phải đáp ứng với những nhu cầu do sự
thay đổi của xă hội đem lại. Phải sử
dụng các phương tiện và cơ sở y tế sao
cho đạt hiệu quả kinh tế cao nhất. Phải
nâng cao tŕnh độ nghiệp vụ, chú trọng không những
về chuyên môn kỹ thuật mà c̣n cả về đạo
đức văn hóa để hành nghề một cách
lương thiện và đối xử hợp t́nh người.
Cần nhận thức đúng giá trị của ngành điều
dưỡng: tôn trọng, đăi ngộ xứng đáng
để họ hoàn thành nhiệm vụ, giúp họ
thăng tiến về chuyên môn ở trong ngành và có thể học
thêm nếu muốn để đạt tŕnh độ cử
nhân, tiến sĩ điều dưỡng chứ không phải
để thành bác sĩ biết ra y lệnh nhưng không có
người thi hành y lệnh tốt. Y khoa là khoa học có
tính chất nhân bản, bao gồm từ áp dụng kỹ
thuật cao đến săn sóc các nhu cầu thông thường
của đời sống hàng ngày.
Với sự phát triển
của kinh tế và công bằng
xă hội, con người thực sự làm chủ,
được phục vụ, sống lâu hơn, và khi chết,
mong được chết đỡ đau khổ, trong sự
tôn trọng nhân phẩm và được an tâm v́ mỗi
người, bệnh nhân, thầy thuốc và gia đ́nh
đă làm hết những ǵ hợp lư có thể làm được.
Nguyễn
Văn Đích
1-3-2007