Thuốc Men: Những Điều Mà Họ Không Nói Ra

 

 

Tạp chí L'Express.Fr số 14/6/2009 có đăng một bài phóng sự vô cùng quan trọng về t́nh h́nh thuốc men tại Pháp nhan đề "Médicaments-Tout ce que l'on ne vous dit pas". 

Bài phóng sự được căn cứ theo tác phẩm "Ces médicaments qui nous rendent malades" của Bác sĩ Sauveur Boukris

 http://www.lexpress.fr/actualite/sciences/sante/tout-ce-que-l-on-ne-vous-dit-pas-sur-les-medicaments_764792.html

 

T́nh h́nh đáng ngại

Bác sĩ Sauveur đă mô tả cho dân chúng biết một t́nh h́nh không mấy sáng sủa của ngành dược phẩm Pháp nói riêng, và của cả thế giới nói chung. Một số bác sĩ không nắm vững tường tận các phản ứng phụ của món thuốc. Các đại công ty dược phẩm tưởng tượng và sáng chế ra thêm những bệnh không tưởng. Các giới trách nhiệm th́ thờ ơ trong vấn đề sức khỏe của dân chúng. Các lobby vô cùng thế lực của các đại tài phiệt dược phẩm đă không ngừng lung lạc giới trách nhiệm y tế trong chánh quyền, và mê hoặc quần chúng về sự tiến bộ vượt bực của ngành dược phẩm.

Mục đích chính của các công ty dược phẩm là $$$tiền và chỉ tiền$$$ mà thôi!  Càng nhiều càng tốt để làm vừa ḷng các cổ phần viên hơn là để phục vụ quần chúng.

 

Thuốc làm chết người khắp nơi

Bộ Y tế Québec, Canada ước lượng trong tổng số bệnh nhân nhập viện th́ phải có từ 10-15% người cao tuổi có vấn đề thuốc men mà họ đang sử dụng hằng ngày.

Các giới chức y tế Hoa Kỳ cho biết tại xứ họ mỗi năm có vào khoảng 100.000 người chết v́ thuốc men.

Năm 1998, Journal of The American Medical Association cho biết hằng năm có vào khoảng 106.000 người Hoa Kỳ chết v́ lạm dụng thuốc men trong điều kiện b́nh thường.

Chẳng hạn như sai trái trong việc bác sĩ kê toa, chớ không phải có nguyên nhân do lạm dụng hay uống thuốc quá liều.

Trong ṿng 25 năm vừa qua, lối 10% các loại thuốc mới tung ra thị trường phải bị thu hồi lại.

Pháp ước lượng mỗi năm số người phải nhập viện v́ thuốc lối 130.000, trong số nầy có vào khoảng 8.000 - 13.000 người chết v́ thuốc men, nghĩa là 2-3 lần cao hơn số nạn nhân chết v́ tai nạn…xe cộ trên xa lộ!

Nạn nhân chết v́ thuốc, phần lớn là những người trên 65 tuổi.

Số người già càng gia tăng, th́ kéo theo sự gia tăng trong việc tiêu thụ thuốc.

Anh Quốc cũng vậy, có lối 10.000 người chết hằng năm v́ những lư do thuốc men.

 

Một hỗn hợp chết người

Chắc mọi người đều c̣n nhớ vụ Micheal Jackson vừa qua. Anh ta chết v́ phản ứng thuốc và v́ có sự lạm dụng thuốc!

Tại Pháp, có rất nhiều bệnh nhân cao niên được bác sĩ kê toa trên 10, thậm chí trên 15-20 món thuốc khác nhau.

Một thứ thuốc cho bệnh thoái hoá khớp, một thứ cho cao máu, một thứ cho ngủ, một thứ cho tiền liệt tuyến prostate, một thứ khác cho cholesterol, v.v.

Rất thường thấy trường hợp người già uống các loại thuốc chống lo âu (anxiolytiques), đồng thời cũng uống luôn các thuốc lợi tiểu (diurétiques) cho vấn đề hypertension.

Sự phối hợp của nhiều thứ thuốc làm tăng nguy cơ giảm huyết áp, gọi là hypotension orthostatique, có nghĩa là lúc bệnh nhân ngồi dậy để ra khỏi giường th́ huyết áp giảm tuột xuống quá đột ngột, khiến họ choáng váng té xuống sàn nhà và có thể bị gẫy xương như chơi.

Theo Bác sĩ S. Boukris, th́ sự phối hợp cùa thuốc an thần và thuốc lợi tiểu là nguyên nhân của t́nh trạng té ngă nói trên!

 

Trẻ em và giới trẻ tuổi cũng là nạn nhân của thuốc

Như người lớn tuổi, trẻ em điều trị bằng thuốc chống trầm cảm cũng có thể là nạn nhân của các phản ứng phụ.

Một khảo cứu ở Đức thực hiện năm 2005, cho thấy phản ứng phụ của thuốc là nguyên nhân của 12% số trẻ em nằm bệnh viện.

Cơ quan bảo hiểm sức khỏe Caisse d'Assurance Maladie de l'Aude bên Pháp, cho biết chỉ trong năm 2001 có trên 1.000 toa AINS ( anti-inflammatoires non stéroidiens) không phù hợp cho trẻ em.

Trong số trên, có 108 toa thuốc Niaprazine (Nopron) thuộc nhóm anti-histaminique, cấm kỵ trè em dưới 3 tuổi, lại được sử dụng cho những trẻ em c̣n quá nhỏ tuổi… 570 toa có Eucalyptol (calyptol inhalant), cấm kỵ trẻ em dưới 12 tuổi v́ có thể gây co giật.

Năm 2003, Anh Quốc cho biết có từ 30.000- 40.000 trẻ em được kê toa thuốc trị trầm cảm antidépresseurs, trong khi luật không cho phép các loại thuốc trên được sử dụng cho trẻ em ở một hạng tuổi nhất định nào đó!

 

Thuốc an thần gây ảo giác (calmants hallucinogènes)

Năm 2007, các giới trách nhiệm Úc Châu cảnh giác các bác sĩ bên đó về những hiện tượng rối loạn thần kinh gây nên bởi thuốc Zolpidem (Stilnox) thuộc nhóm thuốc ngủ hypnotiques.

Các rối loạn ghi nhận là ảo giác hallucinations, mất trí nhớ amnésie nhưng đáng ngại nhất là gây ra t́nh trạng mộng du somnambulisme lạ thường.

Một bệnh nhân thấy lúc nửa khuya đang đứng ăn trước tủ lạnh được mở rộng mặc dù cô ta đang ngủ. Sự kiện nầy khiến cô ta tăng 23 kg trong ṿng 7 tháng.

Một người khác thức dậy khi đang cầm một cây cọ trong tay. Anh ta vừa sơn xong trong lúc ngủ cửa pḥng của anh ta.

Có người khác th́ họ lái xe đang lúc ngủ thật sự chớ không phải là đang ngủ gục.

 

Phản ứng phụ chết người

Đa số bất cứ một nhóm thuốc nào cũng đều có thể gây ra phản ứng phụ hết. Có thể chết người nếu bệnh nhân yếu sẵn.

Các thuốc chống viêm sưng để trị đau nhức khớp có thể gây loét bao tử ulcères gastro duodénaux và gây xuất huyết...

Các thuốc chống đau nhức thông thường như paracétamol (Doliprane, Efferalgan, Dalfalgan) có thể gây viêm gan trầm trọng.

Rồi c̣n các loại thuốc trị bệnh tâm thần (psychotropes) là tác nhân của 10%-30% ca nhập viện khẩn cấp bên Pháp, nhứt là các bệnh nhân cao tuổi.

Thuốc trị mụn ở thiếu niên có chứa chất Isotrétinoine (Proaccutane) có thể gây ra những phản ứng phụ quan trọng về tâm thần.

Tháng 3/2007, Cơ quan FDA đă cảnh báo các vấn đề do Proaccutane gây ra rồi.

Từ 1982-2000 đă có 37 ca quyên sinh (24 ca trong thời gian đang trị liệu và 13 ca sau khi trị), 110 ca nằm bệnh viện v́ trầm cảm, có ư tưởng quyên sinh hay đang t́m cách quyên sinh, và 284 ca trầm cảm nhẹ không cần phải nằm bệnh viện.

 

Cai thuốc lá có hại

Năm 2001, thuốc Bupropion (Zyban) được tung ra thị trường.

Đây là chất amfébutamone mà ngày xưa được dùng như thuốc chống đói anorexigène, nhưng bị rút ra khỏi thị trường từ năm 1999 v́ có phản ứng làm tăng huyết áp tim và phổi.

 

Kết luận

Thật vậy, tất cả thuốc men đều có thể có phản ứng phụ nào đó, nhưng cũng nên ghi nhớ rằng thuốc men cũng đă giúp hằng triệu người phục hồi sức khỏe lại b́nh thường, và giúp con người kéo dài thêm tuổi thọ...

 

Phản hồi của một dược sĩ hành nghề tại Pháp:

• Dược sĩ mới là nạn nhân thật sự: áp lực từ khách hàng bệnh nhân không hài ḷng như ư họ mong muốn hoặc có khi c̣n bị họ mắng chửi, và áp lực từ người có quyền uy tối cao là BÁC SĨ KÊ TOA.

 

Tham khảo:

- Dược sĩ Nguyễn Ngọc Lan & Bác sĩ Thú y Nguyễn Thượng Chánh. Mặt trái của kỹ nghệ Dược phẩm. Yduocngaynay.com

http://www.yduocngaynay.com/8-8TK_NgTChanh_NgNgLan_MatTraiKyNgheDuocPham.htm

 

Montreal, Sept 25, 2009

DƯỢC SĨ NGUYỄN NGỌC LAN & BÁC SĨ THÚ Y NGUYỄN THƯỢNG CHÁNH

 

 _________________________

 

 

Ư kiến của một độc giả:

Theo ư kiến riêng của tôi với một số kinh nghiệm về ngành chế biến dược phẩm, và các ngành y dược th́ bài viết của dược sỉ Nguyễn Ngọc Lan và B/S thú y Nguyễn Thượng Chánh có phần không nắm vững vấn đề. Phần trên th́ nói là các hăng thuốc chỉ biết $$$ chế biến thuốc bừa bải , nhưng những thống kê đưa ra cho thấy th́ đa phần là do B/S cho toa thuốc không đúng hay là người bệnh đă dùng thuốc bừa bải. Đừng nghĩ là B/S nào cũng giỏi , hay D/S nào cũng giỏi , có người có danh hiệu B/Shay D/S nhưng hiểu biết cũng kém , đó là chưa kể người bệnh đa số không theo lời chỉ dẫn của B/S hay D/S, là v́ ngướ bệnh không nhớ hết những ǵ được căn dặn , hoặc là nhớ sai , nhứt là những người trên 50 tuổi ,  chuyện vừa được nghe th́ đă quên ngay rồi , nói chi đến chuyện thuốc men... Nếu để ư đến thống kê của người viết đưa ra th́ độ tuổi bị phản ứng thuốc nhiều nhất là trên 65tuổi ( do tuổi hay quên và không nắm vững được những điều được nghe) và trẻ em , các em nầy cha mẹ v́ quá bận rộn với công ăn việc làm , hay có nhiều con , nên phần chăm sóc cho các em thiếu sót và thành phần người bệnh nặng quá như Michael Jackson , khi đau th́ cứ muốn dùng thuốc để cho qua cơn đau mà không kể ǵ đến phản ứng hay bất cứ điều ǵ khác, nhiều khi chết mà tốt hơn là phải chịu đựng cơn  bệnh hành hạ . Nhưng khi điều không may xảy ra th́ bệnh nhân đó thưa B/S , B/S đó thưa D/S , rồi D/S đó thưa dược pḥng (Pharmaceutical) , không biết đổ thưà ai , v́ dược pḥng không biết nói để rồi cuối cùng vấn đề vẫn là vấn đề , có nghĩa là người chết v́ lạm dụng thuốc vẫn c̣n đó, B/S thiếu kiến thức vẫn c̣n đó ,D/S thiếu lương tâm vẫn c̣n đó , con bệnh dùng thuốc bừa bải , không theo đúng lời chỉ dẫn của B/S , D/S vẫn c̣n đó , c̣n những người scientist miệt mài trong pḥng lab để t́m ra thuốc cho nhân loại... th́ được gán cho nhăn hiệu chỉ biết $ $ $ .Pharmaceitical giàu v́ giỏi trong vấn đề kinh doanh chứ không phải giàu v́ chế  thuốc bừa bải.

Nguyễn Thị Hằng