TRUNG HỌC THỦ ÐỨC THÂN YÊU
Trường ơi! Năm tháng dần qua… Chúng ta đã xa trường rồi, Nhung nhớ chắt chiu từng kỷ-niệm, Mái trường nghèo, Thủ -Đức, những chiều mưa, Thầy vẫn cất cao giọng giảng, Và chúng em ngoan ngoản lắng nghe! Tóc Thầy đã bạc dần theo năm tháng, Để tháng năm dài em lớn khôn Tương lai chúng em nhờ bao ơn sâu nặng, Của Thầy Cô, cha mẹ, người thân… Bao năm qua cả một bước dài vươn tới, Trên quảng đường học tâp khó khăn! Những gịot mồ hôi rơi trên đất khô cằn, Cho ta ý chí, trí khôn, và nhân bản… Ngày hôm nay kẻ chân mây, người góc biển, Lời dạy khuyên vĩnh-viễn vẫn còn đây Thầy Cô hỡi, dù xa xôi mãi nhớ, Nghĩa tình xưa hun đúc thuở còn thơ, Cho tuổi trẻ giấc mơ nhiều mộng ước Từ mái trường Thủ-Đức thân yêu, Thế hệ sau tiếp bước thế hệ đầu Cùng vững tiến trên con tầu xán lạn Chào cô bé với nụ cười duyên dáng, Như chim non ríu rít trước cổng trường Tà áo trắng, nắng nghiêng hồng đôi má Đường vào trường nay bỗng nở đầy hoa! |
Thơ : Hồng Nhung Giọng ngâm : Hồng Nhung |