BÀI XƯỚNG: KIM DUYÊN

ĐẸP TỰA HOA MAI
Xuân về tươi đẹp tựa hoa Mai
Man mác tâm tư mối cảm hoài
Mắt biếc mơ màng xinh nét mặt
Môi hồng chúm chím thỏa lòng ai
Yêu đương chẳng lẽ không còn mặn
Thương mến dễ gì lại đã phai
Dù mộng xa xôi, duyên cách trở
Sắt son người hỡi vẫn lâu dài








HỌA VẦN:

1. PHẠM VĨNH

TỈNH MỘNG

Đôi lần tỉnh giấc lúc ban mai
mọi sự buông xuôi chẳng đoái hoài
ngước mắt trông lên đành muối mặt
quay đầu cúi xuống chịu bi ai
đời người tựa đắng, cay, bùi, mặn
số kiếp là thành, trụ, huỷ, phai .
Thế sự còn bao nhiêu cản trở
Mộng kia nghĩ lại bỗng than dài


2. QUANG TUẤN

SẦU NHÂN THẾ

Đêm thức để rồi ngại sáng mai
Nhìn đời không khỏi thở than hoài
Còn xôi còn thịt thì nhiều bạn
Hết bạc, hết tiền, chẳng có ai?
Thế thái, ngửi mùi nghe nhạt nhẽo
Nhân tình nếm vị thấy phôi phai
Mang hồn thiên cổ sầu nhân thế
Tỉnh giấc Nam Kha , lệ vắn dài


3. NGUYỄN MÃO

NHỊ ĐỘ MAI

Tươi thắm xuân về trên cánh mai
Xoá mờ bao nỗi dạ u hoài
Hân hoan gió mát trong tâm khảm
Thoảng nhẹ nắng hồng đáy mắt ai
Muôn thuả xuân về hoa vẫn nở
Phút giây tình mộng chẳng hề phai
Thu sang lá uá hoa tàn héo
Mai nở trong tim, xuân vẫn dài...


4. NGUYỄN TAM

TÌNH VẪN NẶNG

Ngoài ngõ xuân hồng dẹp nắng mai
Sao nghe xao xuyến nổi u hoài.
Vin cành đào thắm mơ ngày ấy
Nâng cánh mai vàng nhớ dáng ai.
Nghìn dặm sơn khê tình vẫn nặng
Trăm năm thệ ước dạ nào phai.
Bút nghiên xin gởi niềm tâm sự
Thơ ngắn làm sao hết ý dài !


5. NGUYỄN THỊ ÁNH NGA

THAN THÂN

Chim hót trên cành dưới nắng mai
Ai đàn xa vắng tiếng u hoài
Ngửa nghiêng vận nước sầu nhân thế
Thế sự thăng trầm nỗi bi ai
Lưu lạc ngàn phương đời vất vưởng
Hận sầu thăm thẳm khó phôi phai
Niềm đau ngày tháng còn trăn trở
Thao thức đêm sâu tiếng thở dài