NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG


Anh là ai, hỡi người yêu muôn thuở ?
Trái tim em vụn vỡ bởi đợi chờ…
Mấy mươi năm hun đúc, Một ước mơ…
Tình thật sự, rồi ngày nào sẽ đến…

                     Em không thích những đoá hồng đỏ thắm !
                     Cùng bao lời trau chuốt tự môi anh !
                     Em đă nhắc hàng trăm lần điều ấy !
                     Mà sao anh nói mãi , đến vạn lần ! 

Em nghe nói ……

     “Ở đâu có lắm lời hoa mỹ,
      Thì làm gì là thật, Một tình yêu !”
      Chẳng qua , anh thích em dáng vẻ yêu kiều 
      Muốn chiếm hữu, để làm người chiến thắng !

Anh không phải kẻ đầu tiên phạm lỗi…
Hay người cuối cùng của mấy chục năm qua !
Thời gian trôi đi măi …Tuổi Xuân xa !
Em thầm tiếc tháng ngày ta đă mất !

Em mơ thấy …..
      
        Tựa đầu vào một đôi vai rất rộng…
        Một vòng ôm âu yếm nhất thế gian…
        Mi khép đợi…đôi môi hồng hé mở…
       Ôi thần tiên ! Giây phút đắm say lòng…

Nhưng…Anh là ai ? Hỡi người yêu dấu…
Trong giấc mơ, chẳng thấy rő mặt người !
Anh thấp, cao, gầy , béo ra sao ?
Để tìm laị trong dòng người xuôi ngược…
Một ánh mắt quen, một làn môi ấm …( ? )

         Rồi Xuân tàn, nắng Hạ, Thu sang,
         Người Trong Mộng ! Ôi mùa Đông băng giá !
         Tuổi xuân qua ! Giờ em như chiếc lá…
         Đă héo khô, mòn mỏi sắp lìa cành !
		 
Người dấu yêu ! Anh hãy đến nhanh nhanh,
Còn vài phút bên nhau, Đời ngắn ngủi…
Mùa Thu đến, mang theo bao hờn tủi,
Xót kiếp người, ôi thân phận phù du !
       
         Dù thế nào, em quyết chẳng đi tu !
         Bởi còn phải đợi chờ người trong mộng . 

Berlin, tháng 9  năm 2008.
Trần thị Bích Hợp



Kim Duyên đáp lời   

NGUỜI TÌNH TRONG MỘNG TUỞNG 
    
Anh đâu rồi , hỡi nguời yêu dấu ?   
Thật nhẹ nhàng cũng rất đàn ông.   
Hãy đến bên em trong mộng tuởng ,   
Trao vòng tay ấm, nụ hôn nồng...
           
Tình yêu kỷ niệm của đôi mình      
Hoa buớm ngày xuân thật đẹp xinh      
Một thuở đong đầy bao  mộng thắm       
Vuờn thơ huơng sắc tỏa  lung linh .
 
Anh tặng cho em những cánh hồng
Bảo rằng : tha thiết với  chờ mong ,
Bảo rằng hoa đẹp như nguời mộng...
Làm tủi lòng em , anh biết không?
 
Anh đã nói bao lời hoa mỹ...
Nhưng chưa kip lời tiếng yêu em!
Tình mình gìơ đã nhiều ngăn cách
Nhắc lại lòng càng tiếc nhớ thêm... 

Em nói rằng em yêu màu tím
Như hoa cảm chuớng nhẹ thơm huơng 
Nên anh đi mãi không về nữa
Ôi khúc tình ca qúa đoạn truờng . 
 
Êm đềm như mặt nuớc hồ thu 
Bão tố ngờ đâu phủ  mịt mù
Tơi tả như cành hoa truớc gió
Tiếc thuơng nguời một kiếp  phù du
                                         
26-9-2008                               


LƯƠNG MINH đáp lời

Tình chiến sĩ

 Hỡi Em gái của  tình yêu muôn thuở
 Lòng này đây luôn đợi lẫn mong chờ 
 Nặng nợ đời trai, chan tình non nước
 Đợi tự do,  tô thắm mối tình mơ
 
 Anh vẫn nhớ tim yêu màu đỏ thắm
 Đã trao người, đến trọn mãi ngàn năm
 Quê hương nay đảo điên đang gặm nhắm
 Sao lỡ đành lỗi nhịp bước xa xăm
 
 Em hãy nhớ,
 
 Nước Việt , nghe luận điệu đầy hoa mỹ
 Hãy nhìn xem, đây  kết qủa có gì
 Cách biệt nhau , thương tình xa vạn lý
 Đợi thanh bình xóa mọi nỗi chia ly.

 Đầy  bạo lực  trên dân lành yêu dấu
 Lệnh lên đàng réo gọi khắp năm châu
 Chữ Tự Do sáng soi  đời  tranh đấu
 Cho nước nhà  hạnh phúc chắc bền lâu
 
 Em sẽ thấy
 
 Cảnh bầu trời Việt Nam xanh lồng lộng
 Nắng chan hòa  rạng rỡ  giống Tiên Rồng
 Xóa bão giông bằng tin yêu sáng tỏ
 Tự do về  trải rộng khắp non sông
 
 Anh trai tráng  lên đường  xây  dựng  nước
 Binh, Sĩ ,Công Nông  nặng gánh sơn hà
 Nối chặt tay nhau đồng lòng gắng sức
 Trao  thương yêu  hàn gắn lại  quê nhà
 Mong ánh mắt  ngày nao về sưởi ấm
 
 Ngày người về  nhớ  Em xưa  mắt ướt
 Chong đèn khuya hiu hắt lạnh đêm trường
 Tháng ngày qua  tuổi xuân  đà  khô héo
 Tình yêu người mòn mỏi  vướng đau thương
 
 Em sẽ thấy hòa bình trên đất VIỆT
 Xuân Quê Hương trở lại với dân hiền
 Rồng trời Nam chuyển mình vươn sức sống
 Xin dâng người hạnh phúc mộng  hoa niên
 
 Tu trong ngàn kiếp  quyết  tìm  cho được
 Nửa mảnh đời đa mang  nỗi vấn vương
 Dù cho vài phút se duyên ngắn ngủi
 Cũng đủ cho lòng thỏa nỗi  nhớ thương.