BÀI XƯỚNG: QUANG TUẤN

NHÂN ẢNH

Theo bước thời gian sải vó câu
Đời người, một thoáng nước qua cầu.
Mộng chưa thỏa mộng: phai màu má ,
Mơ vội tàn mơ: bạc mái đầu.
Lê gót phù du tìm ảo ảnh,
Mang hồn thiên cổ lạc chiêm bao.
Sương che khói phủ mờ nhân ảnh,
Cát bụi chờ đưa tới mộ sầu.


BÀI HỌA 1: NGUYỄN MÃO

HẠ VŨ HẢI DU

Tu Phượng vị ngô bàng nhất câu
Tử vân bế sắc ý tâm cầu
Duy khan hồng vịnh y thù trước
Hạ vũ hoan linh my hải đầu
Bất quản phong ba tự bích lũy
Song ngư đồng tố sử đào đâu
Nhất hồng cận lục du vô chỉ
Mạc vị ba sinh tình bất sầu


BÀI HỌA 2: KIM DUYÊN

Lặng lẽ thời gian tựa bóng câu,
Dòng đời như nước lũ chân cầu.
Mộng chưa tròn mộng, phai hồng má,
Mơ chẳng dám mơ, đã bạc đầu.
Trót lỡ đắm chìm vào ảo ảnh,
Thôi đành thầm lặng lạc chiêm bao.
Cuối cùng cũng chỉ còn di ảnh,
Cát bụi trần gian lắm thảm sầu.


BÀI HỌA 3: NGUYỄN THỊ ÁNH NGA

ĐỜI NHƯ GIẤC MỘNG.

.Một thoáng đời người tựa bóng câu
Mà qua biết mấy cuộc cơ cầu
Chưa tròn mơ ước thời xuân thắm
Đã vội tàn phai giấc mộng đầu
Sinh tử đôi bờ đâu mấy chốc
Nhân sinh một kiếp chẳng là bao
Cuộc đời thử hỏi vui hay khổ?
Khắc khoải tâm tư lắm nổi sầu.


BÀI HỌA 4: NGUYỄN MÃO

VUI BUỒN

Đau khổ an vui chỉ một câu
Do đâu mà được chớ mong cầu
Không thành mộng ước, mộng càng đẹp
Mơ thoảng trong tim, luôn bắt đầu
Do tuệ sẽ phân tường nghiệp quả
Giai không, tứ đại có là bao
Kiếp người hiện hữu khó cầu được
Trong sáng như trăng, sao gợn sầu.

Mao sư huynh họa vận