NGUYÊN TÁC : NGUYỄN DU

THĂNG LONG

Tản Lĩnh, Lô giang tuế tuế đồng
Bạch đầu do đắc kiến Thăng Long
Thiên niên cự thất thành quan đạo
Nhất phiến tân thành một cố cung
Tương thức mỹ nhân khan bảo tử
Đồng du hiệp thiếu tẫn thành ông
Quan tâm nhất dạ, khổ vô thụy
Đoản địch thanh thanh minh nguyệt trung .

(Bắc Hành Thi Tập)



BÀI DỊCH :

1. NGUYỄN TAM

Sông Lô, núi Tản vẫn còn trơ
Thấy lại Long Thành, tóc bạc phơ
Thành nọ vùi chôn cung điện cũ
Đường kia thay thế gác lầu xưa
Bạn bè thuở nhỏ đều lên lão
Hồng phấn ngày xưa bế bé thơ.
Trằn trọc thâu canh nào ngủ được
Trăng ngời tiếng sáo thoảng xa đưa


2. NGUYỄN MÃO

Núi Tản sông Lô năm tháng còn
Đến già mới thấy lại Thăng Long
Lối đi ngày trước là dinh thự
Thành mới xây lên điện cũ đâu
Người đẹp thủa xưa nay bế con
Bạn bè hồi nhỏ đã thành ông
Suốt đêm suy nghĩ ngủ không được
Tiếng sáo nhẹ ru trong ánh trăng


3. TRẦN MINH ĐỨC

Núi Tản, sông Lô bao tháng năm
Bạc đầu mới thấy đất Thăng Long
Cung cấm ngàn năm thành đường cái
Thành xây một bức mất cung xưa
Người đẹp năm nào ôm cháu bé
Bạn hiền thuở nọ biến lão ông
Vọng tưởng khơi lên khó vô cùng
Tiếng sáo vang dội dưới trăng trong


4. VŨ ÔN ĐÌNH

Trở lại Thăng Long đã bạc đầu
Sông Lô núi Tản chẳng dời đâu
Ngàn năm dinh thự nay đường xá
Thành mới cung xưa cuộc biển dâu
Người đẹp thuở nào tay bế trẻ
Bạn bè lớp trước tóc thay màu
Đêm dài suy nghĩ không yên giấc
Tiếng sáo trong trăng chẳng gợn sầu