THƠ TẾT ÐINH HỢI



QUANG TUẤN

Tết tha hương


Bao năm qua lạc loài trên đất khách,
Bận áo cơm, quên lững cả tháng ngày.
Nay Tết đến bâng khuâng buồn xa xứ.
Buồn nỗi buồn nhạn lạc cuối chân mây.

Nhớ Tết xưa ôi tưng bừng nhộn nhịp,
Thật khang trang mỗi xóm, nhà nhà.
Câu đối đỏ , cha mừng năm vạn phúc.
Xác pháo hồng , anh đốt khảm thềm hoa.

Mong gì nữa cùng em đi hái lộc.
Nở nữa Xuân , em mặc áo lụa hường.
Tình Xuân mới ửng hồng lên má thắm.
Ðiểm thêm màu rực rỡ Tết quê hương.

Nhớ bạn thơ , ngày Xuân vui xướng họa.
Nghe mến thương ấm áp chén rượu nồng.
Rượu cạn chén mà thơ không cạn hứng.
Tình vuông tròn như bánh tét , bánh chưng.

Trớ trêu thay giữa ngàn hoa xứ lạ
Tôi chỉ mơ được thấy một cành mai.
Cho vàng thắm đời ly hương sắc tím.
Lúc Ðông về trắng xóa tuyết sương bay.

Rước tổ tiên thêm buồn xa cội rễ.
Dù hương dâng , trà quả vẫn ngậm ngùi.
Tìm Tết mẫi mà Tết đâu hỡi Tết?
Mưa ngoài trời sao đẩm ướt mắt tôi?



NGUYỄN TAM

Xuân tha hương


Tôi chẳng chờ Xuân, chẳng đợi Xuân
Quê người Xuân đến chỉ buồn thân .
Mừng Xuân chốn chốn không ngòi pháo
Chúc Phúc nhà nhà chẳng trống lân .
Rượu Tết đợi người, khôn cạn chén
Thơ Xuân chờ ý, khó gieo vần .
Sáu mươi tám tuổi nghe mòn mõi
Thơ tứ giờ đây cũng cạn dần



NGUYỄN THỊ ÁNH NGA

Nhớ Tết


Quê nhà hẳn giờ này đón Tết
Phố xôn xao hàng quán rộn ràng
Bao nổi niềm kẻ mua người bán
Tết đến luôn vất vả lo toan

Gió mõn man cành mai trước ngõ
Chậu cúc vàng tươi thắm như mơ
Thơm ngan ngát mùi hoa vạn thọ
Khoe mình trong buổi sáng tinh mơ

Ngày cuối năm lòng người hớn hở
Mừng xuân về mõ ước chứa chan
Lũ trẻ đợi lì xì năm mới
Nhảy tung tăng duới ánh nắng vàng

Thoáng chi lạ những đêm chợ Tết
Ðèn sáng choang bánh mứt đầy hàng
Từng hàng dưa xếp cao chất ngất
Xe chật đường pháo nổ giòn tan

Ðêm ba mươi mẹ ngồi canh bánh
Ðợi đến giờ cúng rước gia tiên
Cha lúi húi dọn bàn hương án
Mong nhà nhà năm mới bình yên

Còn đâu nữa những ngày xưa ấy
Bếp lửa khuya dáng mẹ hiền lành
Ðêm giao thừa tỏa nồng hương bánh
Cành mai vàng đầy những nụ xanh

Ðây cũng có bánh chưng ngày Tết
Khói hương trầm nghi ngút tỏa lan
Nhưng sao vẫn thấy lòng man mác
Tự hỏi thầm có phải Tết chăng ?



NGUYỄN MÃO

1. Song Xuân


Viễn xứ tân Xuân liễu,
Thử địa trì Xuân lai
Túy tửu nghinh Xuân nhật
Nhất ngã hữu song Xuân

... Xa xôi tân Xuân hết
Nơi này Xuân tới chậm
Rượu say đón ngày Tết
Mình tôi hưởng hai Xuân

2. Xuân trong tôi

Mỗi sáng uống trà lòng thấy vui
Bước ra ngoài cửa chỉ mình tui
Gặp luôn nữ giới hay đi ngược
Đẹp thật nhưng nhìn vẫn tối thui
Ngó lại da mình hơi xám xám
Xuân còn trong dạ đâu chôn vùi !
Con đường mình bước Xuân trung đạo
Ngó trái liếc phải sẽ muốn lui...
Gặp gái đề ...thiền thơ ... hhh...