THU QUẠNH
|
1. BẦI XƯỚNG :Thầy Quang Tuấn
Rừng đã vàng pha lẫn sắc nâu
Trời Thu riêng để một ta sầu.
Gió hiu hắt gió :cành thưa lá
Mây lửng lờ mây:núi bạc đầu.
Hồn gởi mưa dầm ru điệu nhớ
Tình vương trăng uá rụng đêm đau.
Đã nghe rét mướt tràn muôn nẻo
Thương khách tha phương lắm dãi dầu.
2. BÀI HỌA 1 : Thầy Nguyễn Tam.
Im lìm cảnh sắc ngả màu nâu
Nỡ để riêng ai một nỗi sầu.
Lất phất mưa bay nơi cuối bãi
Lơ thơ liễu rũ chốn giang đầu.
Thấy màu sương khói se niềm nhớ
Nghe tiếng cầm trăng quặn nỗi đau.
E ấp Thu sang trời dịu mát
Xua đi nắng lửa với mưa dầu.
3. BÀI HỌA 2 : Trò Nguyễn Mão
Gói kín tâm tư mảnh áo nâu
Bao năm ôm ấp mối tình sầu
Bi thương nát ruột nào ai thấu
Vẫn sống như vui, bạc mái đầu
Lại nhớ, cố quên, càng thêm nhớ
Từ Thiền đến Định, một lòng đau
Giác vương, Ngộ vấn, làm sao thoát
Thương Tưởng hắt hiu ngọn đèn dầu...
|