Thơ ÁNH NGA

Tình già

Tuổi xuân giờ đã xế chiều
Nhưng còn lắng đọng tình yêu muôn màu
Bao nhiêu cay đắng ngọt ngào
Tình xưa óng ánh thuở nào mộng mơ
Vầng trăng mười sáu không mờ
Tình ta cũng chẳng bao giờ cạn vơi
Nhìn hoa tàn héo tả tơi
Thời gian trôi mãi xa rời tuổi xanh
Mùa xuân lặng lẽ trôi nhanh
Cánh chim đơn lẻ trên cành cây cao
Dù mai dời đổi thế nào
Cũng còn lại chút thuở vào tình yêu
Chẳng cần lời nói mỹ miều
Xin cho giữ mãi một điều “ THỦY CHUNG “ !