BÀI XƯỚNG: QUANG TUẤN

TÌNH THU GỞI VỀ EM



Thu đến gọi mặt trời đi ngủ sớm
Và núi đồi hối hả giăng màn sương
Chim tha vội bóng chiều về tổ ấm
Làm rớt rơi giọt nắng xế bên đường.

Anh lặng bước dưới hàng phong vàng úa
Nhìn lá rơi mà chạnh nhớ Thu xưa
Như phong gửi Thu sầu bao nhiêu lá
Gửi về em bấy nỗi nhớ thương xa.

Thuyền anh mãi theo dòng đời phiêu lãng
Xót thương em bến cũ mỏi mòn trông
Dù góc bể chân trời xa vạn dặm
Vẫn mơ ngày trở lại với bến sông !

Đừng chờ anh mà lệ rơi ướt má !
Mặt cách xa nhưng lòng vẫn bên lòng
Dù vật đổi và sao dời em a.
Anh nguyện thề giữ vẹn chữ thủy chung.

BÀI HỌA : NGUYỄN TAM

THƠ LẠC MẤT RỒI



Mặt trời ngủ nhưng em nào đã ngủ
Nằm một thân hồn mộng thả trời sương
Lòng thổn thức trong âm thầm luyến nhớ
Nhớ làm sao hình bóng kẻ lên đường !

Mấy thu rồi em mỏi mòn đau xót
Mãi đợi chờ,nào thấy bóng người xưa.
Thơ chỉ nhận lẻ loi vài ba lá
Sầu lại sầu lòng cay đắng xót xa !

Anh tiếp tục say tình theo duyên mới
Quá rã rời,em đã hết chờ trông
Đừng an ủi dỗ dành cho thêm tủi
Đã quên thuyền,còn bảo nhớ dòng sông !

Mắt thâm quầng lệ đọng sầu trên má
Em đã quên người xa mặt cách lòng .
Buồn thân em cuộc đời vô phước quá
Giả biệt người,người hữu thủy vô chung !