(Ðể đọc chữ Hán xin dùng Windows XP2 hoặc Vista)

無題其四

相見時難別亦難,
東風無力百花殘。
春蠶到死絲方盡,
蠟炬成灰淚始幹。
曉鏡但愁雲鬢改,
夜吟應覺月光寒。
蓬萊此去無多路,
青鳥殷勤為探看。

李商隱

VÔ ĐỀ

Tương kiến thời nan, biệt diệc nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn.
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành hôi lệ thủy can.
Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn.
Bồng Lai thử khứ vô đa lộ
Thanh điểu ân cần vị thám khan.

Lý thương Ẩn (813 - 858)

Tạm dịch nghĩa:

Gặp gỡ thật khó khăn, xa nhau cũng khó khăn
Gió đông yếu ớt mà trăm hoa tàn úa.
Con tằm đến chết mới nhả hết tơ
Nến sáp thành tro lệ mới khô cạn.
Buổi sáng soi gương buồn thấy mái tóc mây đã thay đổi
Ban đêm ngâm thơ cảm thấy ánh trăng như lạnh hơn.
Đường đến Bồng Lai lần này không xa lắm
Ân cần nhờ chim xanh hỏi thăm dùm ta.

KHÔNG ĐỀ

Gặp khó vô cùng, xa dễ đâu
Gió đông thoảng nhẹ trăm hoa sầu.
Thân tằm hết kiếp tơ còn vướng,
Ngọn nến lúc tàn lệ vẫn sâu.
Gương sớm soi buồn mây tóc đổi,
Thơ khuya ngâm lạnh ánh trăng thâu.
Bồng Lai nẻo đến xa chi mấy
Mượn cánh chim ngàn đưa lối nhau.

Nguyễn Hưng dịch


KHÔNG ĐỀ

Gặp gỡ khó rồi, như cách xa
Gió Đông nhè nhẹ, úa trăm hoa .
Tằm dù đến thác tơ còn vướng
Nến dẫu sắp tàn lệ vẫn sa .
Gương sớm buồn soi mây tóc khác
Thơ khuya lạnh thấm ánh trăng tà.
Bồng lai ngả đến không xa lắm
Chim hỡi ! ân cần hỏi giúp ta .

Quang Tuấn dịch


BÀI KHÔNG TÊN
Gặp khó, chia tay cũng thẩn thờ
Gió Đông cũng khiến hoa bơ phờ !
Thành tro nến mới khô dòng lệ
Hết kiếp tằm đành đứt mối tơ.
Sáng sớm gương soi, buồn tóc trắng
Canh khuya thơ vọng, lạnh trăng mờ.
Non Bồng lộ đến không nhiều lắm
Thanh điểu ân cần dẫn lối mơ.

Nguyễn Tam dịch


CHẨM DẠNG

Đắc tầm tri kỷ thực du nan
Nhất đán phân ly thương bất tàn
Phương thảo suy điêu oanh lạc tận
Tương giang đàn thủy tiêu nguyên can
Xuân quang nhất nhất tình vô cải
Trung ý man man tâm chí hàn
Hà xứ độc hành ai tịch lộ
Mộng hồn ly niệm dã tư khan!

Nguyễn Mão họa


LÀM SAO

Tìm được tri kỷ thật quá khó
Nếu phải phân ly, đau thương không hết
Phương thảo héo tàn chim oanh hết vui
Sông Tương vơi nước, nguồn cội khô khan
Đời sống chỉ mỗi tình không đổi
Trong lòng man mác tim giá buốt
Nơi đâu một mình đi trên đường chiều buồn
Mà hồn mộng không khỏi nhớ đến người thương muốn nhìn thấy đây!

Nguyễn Mão dịch