XUÂN DẠ

Hắc dạ thiều quang hà xứ tầm
Tiểu song khai xứ liễu âm âm
Giang hồ bịnh đáo kinh thời cửu
Phong vũ xuân tuỳ nhất dạ thâm
Ký lữ đa niên đăng hạ lệ
Gia hương thiên lý nguyệt trung tâm
Nam Ðài thôn ngoại Long giang thuỷ
Nhất phiến hàn thanh tống cổ câm

NGUYỄN DU
(Thanh Hiên thi tập)



ÐÊM XUÂN

Ðêm đen nắng đẹp tìm đâu ?
Nhìn qua khung cửa liễu sầu ngoài sân
Giang hồ nhuốm bịnh nhiều năm
Gió mưa đến cả đêm xuân chẳng chừa !
Lệ sa dưới ngọn đèn mờ
Cố hương tâm tưởng xin nhờ trăng soi
Sông Lam từ phía Nam Ðài
Một làn sông lạnh đưa hồi cổ kim

NGUYỄN TAM


ÐÊM XUÂN

Đêm tối, tìm đâu ánh nắng Xuân ?
Qua song, nhìn liễu rũ ngoài sân
Sông hồ , làm bịnh dây dưa mãi
Mưa gió, khiến Xuân tàn tạ dần .
Lữ khách, dạ sầu tuôn suối lệ
Cố hương, nỗi nhớ gởi vầng trăng .
Dòng Lam từ phiá Nam Đài ấy
Vang vọng cổ kim tiếng sóng gầm .

Quang Tuấn (11-11-07)


ĐÊM XUÂN

Đêm tối nắng hồng chẳng thấy đâu
Ngoài song liễu rủ bóng âu sầu.
Giang hồ, thân bịnh ngày trầm trọng
Phong vũ, xuân chìm đêm lắng sâu.
Lữ thứ bên đèn, hoen lệ đẫm
Quê hương ngàn dặm, gởi trăng thâu.
Sông Lam ngoài xóm Nam Đài sóng
Phiến lạnh xô ngàn xưa mãi sau.

Nguyễn Hưng dịch


Ðêm tối tìm đâu được ánh xuân
Bên sông liễu rủ dựng theo khuân
Bệnh tình đeo đuổi đời trôi nỗi
Mưa gió chảy đi nét thanh tân
Lữ khách bên đèn buồn nhỏ lệ
Quê nhà cách trở nhớ bâng khuâng
Nam Ðài xóm cũ sông Lam chảy
Tiễn biệt cổ kim song lạnh quan

Lương Minh


Đêm Xuân

Đêm đen chẳng thấy nắng xuân đâu
Ngoài cửa âm u liễu nhạt màu
Kiếp sống giang hồ thân trở bệnh
Gió mưa lạnh lẽo vẻ chìm sâu
Hắt hiu đất khách tuôn dòng lệ
Vò võ trăng khuya gửi nỗi sầu
Ở phía nam Đài sông vẫn chảy
Gầm vang sóng lạnh mãi ngàn sau

Ánh Nga