Sao đêm
SAO ĐÊM
Lê Tấn Tài
Nếu có một đêm trải qua dưới bầu trời đầy sao, chúng ta mới biết rằng khi mọi người đang yên giấc, một thế giới huyền bí mở ra trong cô đơn và lặng thinh.
Một vương quốc sao lấp lánh trên bầu trời dêm vô tận, trong một khung cảnh lung linh tuyệt đẹp, với hàng triệu ngôi sao sáng rực, từ ánh sáng trắng tinh khiết đến màu vàng ấm áp và thậm chí màu đỏ rực rỡ. Có những vì sao nhỏ bé như hạt bụi bao quanh những ngôi sao lớn hơn phản chiếu ánh sáng xa xôi. Có cả những vì sao mờ ảo, chỉ hiện ra trong những đêm đen. Các vì sao xếp thành những chuỗi ánh sáng vô tận trải dài khắp không gian, hoặc tạo thành những hình dạng tưởng tượng, từ những hình chữ cái đơn giản cho đến những hình khối phức tạp. Chúng đã tồn tại hàng tỷ năm, hình thành và chết đi. Những vì sao khổng lồ nhưng già cỗi đã cháy dần và biến thành những hố đen, nơi không gian bị uốn cong và tạo ra một lực hấp vô cùng mạnh mẽ. Còn những vì sao trẻ trung và năng động đang cháy sáng, tạo ra năng lượng cho sự tồn tại và phát triển của vũ trụ.
Vũ trụ vô cùng rộng lớn chứa đựng nhiều câu chuyện bất tận. Mỗi ngôi sao đều có câu chuyện riêng và truyền thuyết riêng, tô điểm thêm sự kỳ diệu và huyền bí của nó. Câu chuyện về chàng chăn cừu xứ Provence của Alphonse Daudet, nhà văn Pháp, từng gợi mê hoặc và tạo ấn tượng sâu sắc trong lòng những người trẻ thời xưa. Dù thời gian trôi qua, nhưng những tia sáng tuyệt đẹp của các vì sao vẫn còn chiếu sáng, không mất đi sự thần tiên của quá khứ.
Hãy nghe chàng chăn cừu kể cho cô chủ anh ta những câu chuyện riêng đó:
“Này, ngay trên đầu chúng ta là dải Ngân Hà, con đường của thánh Jacques. Nó đi thẳng từ Pháp đến Tây Ban Nha. Chính Thánh Jacques de Galice đã lần theo dấu vết đó chỉ đường cho vua Charlemagne tiến đánh quân Sarrasins. Xa hơn nữa, là chùm sao Đại Hùng (còn gọi là sao Bắc Đẩu – Great Bear – Ursa Major), cổ xe ngựa chở linh hồn với bốn trục bánh xe sáng rực. Ba ngôi sao hàng đầu là ba con vật kéo xe, và ngôi sao bé nhất là người xà ích điều khiển xe. Cô có thấy chung quanh chúng một loạt ngôi sao rơi rụng xuống không? Đó là những linh hồn mà Thượng Ðế không muốn chúng đến gần Ngài. Xa hơn một chút là sao Ba Vua (Orion’s Belt), ngôi sao được coi như chiếc đồng hồ của những người chăn cừu chúng tôi để biết được giờ giấc. Chỉ cần nhìn chúng, là tôi biết bây giờ đã quá nửa đêm rồi! Thấp hơn một chút, vẫn hướng về phía nam, là ngôi sao Jean de Milan (tức sao Sirius – sao Thiên Lang), ngọn đuốc của các vì sao. Giới chăn cừu chúng tôi đã truyền miệng câu chuyện như thế này: Một đêm nọ, anh chàng Jean de Milan, cùng ba vị vua và ngôi sao Rua (còn gọi là chùm sao Tua Rua – Thất Nữ – Pleiades) được mời đến dự đám cưới của một ngôi sao bạn. Sao Rua vội vã đi trước, theo con đường trên cao. Hãy nhìn nó, ở trên đó, sâu thẳm trên bầu trời. Ba Vua đi đưởng tắt ở phía dưới nên đuổi theo kịp, còn anh chàng lười biếng Jean de Milan, vì ngủ dạy trễ, bị bỏ lại khá xa nằm ở sau cùng. Anh chàng tức giận, bèn ném cây gậy lên cản đường. Vì thế sao “Ba Vua” còn được gọi là “Cây Gậy của chàng Jean de Milan”… Nhưng cô chủ ơi, ngôi sao đẹp nhất trong các vì sao, là ngôi sao của chúng tôi, “ Ngôi sao của những người chăn cừu “, thắp sáng bình minh khi chúng tôi lùa đàn cừu ra đồng, và cả trong buổi chiều tối khi chúng tôi dẫn cừu trở về. Chúng tôi gọi nó là cô nàng Maguelonne (sao Hôm & sao Mai, còn gọi là sao Thái Bạch – Kim Tinh – Venus). Nàng Maguelonne chạy theo chàng sao Pierre de Provence (Thổ Tinh), và cứ bảy năm lại làm đám cưới với chàng một lần.”
Trong đêm tối thăm thẳm, vô vàn những vì sao hiện ra trước mắt, giống những giọt sương thiên thu trong giấc mộng mùa xưa. Con người luôn say mê những gì bí ẩn xa xôi, đứng giữa thế gian nầy, ngỡ rằng có thể hái được những vì sao trên trời, nhưng làm sao chúng ta có thể hiểu sâu bên trong tận cùng của bóng đêm? Liệu chúng ta có cách nào để hiểu hết ngôn ngữ của những vì sao. Trái tim và trí óc con người không thể thấu hiểu hoàn toàn những bí ẩn của vũ trụ, nhưng có một điều mà chúng ta không nghĩ đến, đó là sự liên kết sâu sắc giữa con người và vũ trụ, và rằng chúng ta là một phần của một sự tồn tại lớn hơn, kết nối với sự vĩnh cửu và vô tận của các thiên hà..
Vòm trời đêm thực sự là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, gợi mở những suy nghĩ sâu sắc và cảm hứng sáng tạo. Chúng ta sẽ nhận ra cuộc sống con người là một phần của một hành trình lớn, và rằng chúng ta có vô số cơ hội và khả năng đang chờ đợi chúng ta. Những khoảnh khắc yên tĩnh này cho phép chúng ta đặt câu hỏi về bản thân và tìm kiếm ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Sống không chỉ đơn thuần là sống trong hiện tại, mà còn là hướng đến tương lai với niềm tin và hy vọng.
Phài chăng mỗi người có một “vì sao” của riêng mình, biểu trưng cho sự đam mê, ước vọng của mỗi cá nhân. Người mình yêu phải chăng là một vì sao nhỏ bé, nhưng tỏa sáng và lấp đầy cuộc sống của chúng ta. Và phải chăng mỗi vì sao là một tình yêu chớm nở, xuất hiện và mờ dần…
Tôi nhìn qua nhà em
Như chờ ngôi sao mọc
Nàng Tiên nào đã khóc
Để vương hạt lệ xanh
Ngôi sao vướng trên cành
Hóa thân – làm em đó
Ôi! Một ngôi sao nhỏ
Sáng mãi trong lòng tôi
Từ thủa nào xa xôi
Mấy xuân thu vàng võ
Thầm mến người em nhỏ
Mà thốt chẳng nên lời
Như sao giữa vòm trời
Biết đâu tôi nhìn ngắm
Em là bông hồng thắm
Nở giữa trái tim thơ
Là sao của giấc mơ
Sáng muôn ngàn cung điệu
Em như nhành liễu yếu
Buông xanh mát lòng người
(Phạm Thiên Thư – Tỏ tình)
Sức hút mạnh của bầu trời đêm lặng im luôn có những vì sao sáng đủ xa để nỗi đau không bao giờ làm mờ nó, đủ gần để bao người gửi gắm tâm sự:
“Sao vua chín cái nằm kề
Thương em từ thuở mẹ về với cha
Sao vua chín cái nằm ngang
Thương em từ thuở mẹ mang trong lòng
Sao vua chín cái nằm chồng
Thương em từ thuở mẹ bồng trên tay
Sao vua chín cái nằm ngay
Thương em từ thuở biết đi biết bò.”
(Ca dao)
Thỉnh thoảng xuất hiện một ngôi sao băng xẹt qua bầu trời, sáng rực trong đêm đen, nghe như thể tiếng thở dài của một linh hồn vừa rời cõi trần gian. Người già thường nói rằng trên dải ngân hà vô tận, mỗi vì sao mang trong mình linh hồn của một người đã mãi đi xa và có thể trở thành biểu tượng và kỷ niệm của chúng ta. Dù xa cách và trở thành cát bụi, nhớ về người đã khuất là cách để giữ gìn hồn người xưa luôn hiện diện trong trái tim chúng ta. Những dấu vết chỉ biến mất khi chúng ta lãng quên, nhưng sự thật vẫn còn nguyên vẹn, như đóa hoa đêm nở muộn vẫn để lại dư hương cho đến bình minh…
Hình ảnh những vì sao lấp lánh khiến chúng ta mơ mộng và tưởng tượng về những điều tuyệt vời, làm dịu đi những căng thẳng, lo lắng và áp lực của cuộc sống hàng ngày. Nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry, trong truyện “Chuyến bay đêm” (Vol de Nuit), đã miêu tả sự cô đơn, xa lạ của các phi công khi bay trong đêm tối mịt, các vì sao trở thành biểu tượng cho những mong ước và hy vọng của họ, qua đó truyền cảm hứng và suy ngẫm về sự tồn tại của con người trong thế giới đầy những giới hạn và những ước mơ chưa thực hiện.
“Thế giới không thay đổi, chỉ có con người mới thay đổi. Vì vậy, có những ngày ta nhìn lên bầu trời và thấy sao lấp lánh, có những ngày ta nhìn lên và thấy sao mờ đi…Với cái mắt thấy được không phải tất cả, và với lòng ta cảm nhận được nhiều hơn. Cảm nhận không phụ thuộc vào mắt mà phụ thuộc vào con tim.” (Antoine de Saint-Exupéry)
Mỗi góc cạnh của cuộc đời lại thấy ánh lên một mặt của tâm trạng con người, lung linh và sáng mãi. Vui có. buồn có, đợi chờ có, nhớ mong có…mọi cung bậc sắc thái tình cảm của con người đều thể hiện trên những vì sao:
Đêm qua ra đứng bờ ao,
Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ.
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi, nhện hỡi nhện chờ mối ai?
Buồn trông chênh chếch sao Mai
Sao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờ?
Đêm đêm tưởng dải Ngân Hà,
Chuôi sao tinh Đẩu đã ba năm tròn.
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn,
Tào Khê nước chảy hãy còn trơ trơ.
(Ca dao)
“Khi tâm trạng bạn vui, ắt hẳn những ngôi sao đó cũng sẽ muôn phần lấp lánh nhưng nếu một ngày, bạn thấy mệt mỏi, nỗi buồn bủa vây, những ngôi sao ấy dù sáng bao nhiêu thì bạn cũng thấy nó mịt mờ, xa vút… Nhưng đừng quên, dù sao chúng vẫn luôn tỏa sáng trên bầu trời, và có thể một ngày nào đó, khi bạn lấy lại niềm tin và hy vọng, bạn sẽ nhìn thấy chúng lại lấp lánh một cách rực rỡ, như muốn nói rằng cuộc sống vẫn còn nhiều điều đẹp đẽ đang chờ đợi bạn” (Saint-Exupéry). Chúng ta không thể đạt đến tận cùng của bóng đêm, nhưng chúng ta có thể để cho tâm trí bay lượn và mở rộng tầm nhìn, khám phá những góc khuất của tâm hồn và sự sâu sắc của sự tồn tại. Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời là một phần của vũ trụ, gợi cho chúng ta cảm giác nhỏ bé nhưng đồng thời cũng là niềm hy vọng và khát vọng vươn lên.