Thầy
Bùi Hữu Huân là một vị giáo sư khả kính của
Trung Học Thủ Đức, người đă d́u dắt
nhiều thế hệ học sinh từ những áng văn
chương trau chuốt trong sách vở đến những
kinh nghiệm sống quư báu trên trường đời. Thầy
đă vĩnh viễn ra đi vào mùa Xuân Đinh Măo 2007
nhưng công ơn của "người trồng vườn"
hay "người đưa đ̣" mà thầy để
lại sẽ măi măi không phai trong tâm khảm học tṛ.
Dưới đây là nguyên văn di bút của Thầy Bùi Hữu
Huân để lại trong Lưu Bút Lớp 12A3, niên khóa
74-75.
Ban Biên Tập
12A3
thân mến,
Có người so sánh nhà giáo với
người trồng vườn.
Người trồng vườn
ngày ngày bắt sâu, tỉa lá, uốn cành, tưới nước
để cây cối đơm bông, kết trái. Măn nguyện
với thành quả sau mỗi mùa, người trồng
vườn nở nụ cười vui rồi lại tích
cực góp công vào mùa mới. Thời gian trôi, vườn cây
theo tiết trời bốn mùa mà thay đổi, nhưng thu
có nhuộm vàng lá, th́ xuân sẽ lại đem màu xanh
tươi lại cho nhánh lộc non. C̣n tuổi người
trồng vườn...!
Có người ví nhà giáo với
người đưa đ̣.
Người lái đ̣ hằng
ngày đưa khách, ḷng những mong gió lặng, sóng yên để
thủy tŕnh được an toàn. Khách rời bến,
người lái đ̣ cầu chúc khách tiếp tục cuộc
hành tŕnh trong may mắn. Trong những buổi chiều vắng
ngồi tại bến sông, nh́n nước chảy xuôi
như ḍng đời luân lưu không bao giờ trở lại.
Người lái đ̣ đă từng
giúp khách qua sông, giúp khách vượt một phần trong cuộc
hành tŕnh, lại đem những ǵ ḿnh hiểu biết truyền
lại, đem t́nh cảm ḿnh phô bày cho khách thấy, t́nh cảm
của người lái đ̣ đối với vẻ đẹp
thiên nhiên, đối với giang sơn gấm vóc và đối
với tiền nhân.
Trong cuộc gặp gỡ giữa
khách thiếu niên và người lái đ̣ già không thiếu ǵ
những chuyện vui, buồn. Sắp đến lúc ông già
xa khách, muốn lắng nghe những ǵ khách muốn nói với
ḿnh, hoặc nói với nhau để được coi
đó là kỷ niệm.
Là người trồng vườn
hay người lái đ̣ cũng được, Thầy hằng
mong tiết trời thuận ḥa cho hoa lá của vườn
12A3 xinh tươi; gió lặng sóng yên cho đ̣ 12A3 xuôi bến
nhẹ nhàng, khách thiếu niên tiếp tục cuộc hành tŕnh
vạn lư một cách tốt đẹp.
Thân ái
Bùi Hữu Huân