Viết về t́nh cha, thật là một
điều khó, v́ cha rất thâm trầm, nghiêm nghị, sâu xa, nếu
không nói là dường như ít kề
cận với chúng ta hơn
mẹ.
Cùng với mẹ, cha là người đă ban cho ta tất
cả sức khỏe, tri thức, nghị lực,t́nh
thương và một tấm ḷng bao dung rộng
lượng. Trên phương
diện công nghiệp và gien di truyền,
chúng ta thọ nhận nhiều năng lượng từ vật chất cho đến tinh thần của cha. Sự mạnh khỏe của ta, một
phần là do cha đă tác tạo.
Bạn có biết, để có được dưỡng chất nuôi con cái lớn
khôn, có nhiều người cha đă hi sinh đi một phần thú vui của ḿnh
để tận lo cho con cái. Nhục
nhă, thấp hèn, quê kệch,
gian nan…
cha hoàn toàn vui ḷng cam chịu,
miễn làm sao cho con lớn
thành người.
Nếu như ai từng trưởng
thành từ một miền quê nghèo khổ,
ắt hẳn sẽ nhận ra những nỗi lo toan của cha về sức khỏe của con cái của ḿnh. Sau một ngày
tất bật trên đồng ruộng, cha vẫn cố công t́m
bắt một vài con tép, con tôm mong đem
lại cho con một chút ḷng thơm
thảo. Những lúc trái gió trở trời,
chính cha là người đă v́ ta mà
tất bật chạy chữa thuốc thang. Nhớ một lần c̣n bé,
do măi chơi cùng chúng bạn
nên con bị nóng sốt rất nặng, mê man. Khuya đó, có lẽ do cha chữa chạy thuốc men nên cơn sốt
đă lui và con dần dần hồi tỉnh. Khi ấy, thoáng mở mắt ra và điều
ngạc nhiên mà con chưa từng thấy trong đời: cha ngồi bó gối
gần giường
và trên khóe
mắt c̣n rin rin một
ḍng nước mắt chưa khô. Xúc động tràn
ngập tâm tư, không biết c̣n cách nào hơn,
con chỉ biết nhắm mắt đi và giả
vờ ngủ tiếp, để nỗi lo toan trĩu nặng bên cha hiền.
Cha ngang nhiên
nếu không nói là ngang
tàng với thiên hạ, cha vững mạnh như cây cổ
thụ đứng giữa cánh đồng. Nhưng
trước nỗi đau của con, bất cứ người cha nào cũng trở thành yếu đuối, bất cứ người cha nào cũng trở
thành tṛ cười cho thiên hạ, miễn đem lại cho con một chút thanh thản là cha hạnh phúc lắm rồi. Một lần đi phố, thoáng thấy một người cha trẻ cơng một đứa trẻ trước bụng của ḿnh, mỗi khi kẹt
xe, ông
ta cố gắng xoay trở làm sao
để cho con không bị ngộp khói. Đó là một h́nh
ảnh đẹp về một người cha mà ta c̣ thể
bắt gặp trong nhịp sống tất bật hằng ngày.
Sau một ngày
bận rộn với nhịp điệu mưu sinh, vừa về đến nhà, dù mang
trên ḿnh một chức vụ oai vệ
ǵ ǵ đi
chăng nữa, nhưng với những đứa con thân yêu, cha sẵn
sàng làm tất cả mọi chuyện, ḥng đổi lấy một nụ cười trên gương mặt ngây ngô của trẻ
thơ.
Khi con đă khôn lớn, từng bước trưởng thành th́ người đầu tiên hướng con định
h́nh về sự nghiệp thông thường vẫn là cha. Những nghề nghiệp nào con nên chọn
và những dự hướng nào con nên đi,
luôn là những
lời bảo ban khi thuyền con đang băn khoăn trước trăm ngàn lối rẽ. Với sở thích của con, cộng với sự d́u dắt
từ cha, từ mẹ, biết bao nhiêu người
con cái đă thành người. Có lắm khi,
v́ muốn cho con một tương lai sáng sủa ở sự nghiệp mà cha trở thành một người khó khăn đối với con cái. "Nghiêm từ"
là vậy, cha rất thương con nhưng rất nghiêm khắc với con cái trong nhà. Thậm chí, v́ nghĩ đến
chỗ gửi thân khi dựng
vợ gả chồng cho con mà cha đành trở thành những con người không giữ chữ tín hoặc
ngăn cản t́nh yêu của
lứa đôi. Với cha, tận trong sâu thẳm
của tâm hồn , dù mang tiếng xấu thế nào đi chăng
nữa, dù có bị con cái tránh mặt
làm ngơ và đôi khi
bị con cái ruồng rẫy… nhưng trong thâm tâm của
cha cũng chỉ c̣n một suy
nghĩ: t́m một nơi an lành cho con cái
ḿnh gởi phận trao thân. Ở đây,
cha hiện ra đẹp lắm, lung linh lắm mà có được
mấy người
con nhận ra.
Thật sự, ḷng cha tuy nghiêm khắc
nhưng cũng rất ư rộng lượng bao dung.
Dù nghiêm khắc đến mấy, khó khăn đến mấy, nhưng một khi con ngă hố, sa chân… th́ người đầu tiên đỡ con đứng
lên lại là người cha khả kính. Mất mặt với bạn bè, không c̣n uy
tín với gịng tộc, xóm giềng, nào kể chi.
V́ trên tất
cả, con chính là khúc ruột
của cha. Đă có những người con trai, sa ngă trong
rượu chè tù tội… th́
người vẫn thường thăm viếng, chỉ dạy vẫn là cha. Có biết
bao cô gái
trẻ, nhẹ dạ cả tin, nghe lời t́nh yêu mà
bất chấp những lời răn dạy nghiêm khắc của cha hiền và một bữa
b́nh minh nào đó, cô gái
trở về với h́nh dạng tiều tụy xác xơ
và kèm theo
một đứa cháu ngoài ḷng
mong đợi. Có thể cha sẽ ngợp đi trong vài
phút, có thể một cơn băo sẽ
nổi lên trong gia đ́nh;
nhưng tin chắc rằng sau đó, biển lại lặng, sóng sẽ yên
và chỉ c̣n một t́nh
thương vĩ đại của cha đă giúp cho
bao người con đă trở thành người đúng nghĩa. Ôi, nói làm sao
cho hết t́nh cha, khi cha c̣n, có mấy
ai có thể
nhận ra điều này, có mấy ai
có thể đếm hết lá trên rừng?
T́nh cha đối với chúng ta SẼ MĂI MĂI KHÔNG HỀ PHAI.
(Cảm xúc nghĩ
về cha nhân ngày giỗ 05.07.08
)
Nguyễn Quốc Tuyến
(Khóa 9)