BÀI XƯỚNG : BỜ HỒ TỨC CẢNH


Mặt nước hồ xanh nhuộm nắng tà
Bốn bề hiu quạnh chạnh lòng ta.
Rào gai mấy cọc phai màu trắng
Băng đá đôi hàng nhạt nét hoa.
Nước biếc như chờ hình bóng cũ
Trời xanh dường đợi cánh chim xa.
Hồn thơ có nặng lòng thi khách
Xin hãy cùng ta góp tiếng ca.

Nguyễn Tam


BÀI HỌA 1

Ai đành chia sẻ mảnh trăng tà
Bóng nước mặt hồ chỉ mỗi ta
Nhớ những năm xưa cùng sánh bước
Nay ngơ ngẩn tiếc một loài hoa
Trăng sao lấp lánh bên hồ nước
Gió thoảng hương xưa tận núi xa
Cảnh đẹp như thơ, lòng khắc khoải
Lưng trời nhẹ vọng tiếng thương ca...

Nguyễn Mão


BÀI HỌA 2

Chênh chênh nắng giục bước chiều tà
Hồ vắng còn in một bóng ta
Cành tiễn Hè đi, đành rụng lá
Bướm mừng Thu đến, nở lìa hoa
Sóng trăn trở sóng, chờ trăng cũ
Người nhớ thương người, mơ dáng xa.
Dưới góc liễu buồn, ai thổn thức
Nỗi lòng thôi gởi tiếng oanh ca

Quang Tuấn

Lời thầy Ba - Nguyễn Tam:

Cám ơn Anh Tuấn và em Mão đã họa lại bài thơ của tôi. Cả hai bài họa rất súc tích làm tôi thích lắm . Riêng Mão , thầy thấy em đã nắm được cách làm một bài Thơ Đường luật rồi , chỉ cần chú ý cách ĐỐI trong thơ nữa là được .Thầy xin phép được thử làm phép đối trong hai cặp thơ ở giữa và bài thơ của em sẽ trở thành như sau coi có được không .

Ai đành chia sẻ mảnh trăng tà
Bóng nước mặt hồ chỉ mỗi ta.
Xưa ngắm trời xanh thương sắc áo
Nay nhìn nước biếc nhớ loài hoa.
Trăng sao lấp lánh soi hồ nước
Sương khói chập chờn phủ núi xa.
Cảnh đẹp như thơ lòng khắc khoải
Lưng trời nhẹ vọng tiếng thương ca.

Lời trò Nguyễn Mão:

Cám ơn Thầy Ba đã chỉ dạy....không hiểu làm sao mà thầy chỉ "liệng" nhẹ hai cặp vô, là trúng ngay tim den của con, mà tự mình, con không thể "khui" nổi ....chuyện ngày xưa, ngày nay.Thật nhẹ cả người, đọc lại bài thơ thấy lạ hẳn và xúc động hơn, thôi thì con "xin đứt" hai cặp này của Thầy nhé ..... Thầ Tuấn kính mến, Bài họa của con bộc lộ quá nhiều bi thương, có lẻà do "thi tòng tâm sinh",thầy lúc nào cũng vui vẻ cởi mở, cho nên thầy đã hóa giả cho nhẹ , bớt đi những ưu phiền, làm người đọc thêm sảng khoái.... Kính thầy, hãy để Bích Lan chép lại cho mọi người cùng thưởng lãm.
Học trò đáng thương của quý Thầy,

Lời thầy Vũ Ôn Đình

Anh Ba mến, đọc các bài thơ của anh và anh Tuấn, đặc biệt là 2 bài Xướng-Họa thật thích thú. Các vị đúng là các nhà thơ thứ thiệt. Riêng bài Họa của Mão, anh sửa lại tài tình lắm. Tuy nhiên để TỪ được chỉnh hơn, tôi mạo muội đề nghị sửa thêm 2 chữ: Chữ LẠNH thay chữ NƯỚC vừa không bị điệp với câu trên, vừa đối chỉnh với chữ XA, vừa ăn ý với trăng sao <đêm lạnh> . Anh và Mão nghĩ sao ?

Ai đành chia sẻ mảnh trăng tà
Bóng nước mặt hồ chỉ mỗi ta.
Xưa ngắm trời xanh thương sắc áo
Nay nhìn nước biếc nhớ MÀU hoa.
Trăng sao lấp lánh soi hồ LẠNH
Sương khói chập chờn phủ núi xa.
Cảnh đẹp như thơ lòng khắc khoải
Lưng trời nhẹ vọng tiếng thương ca

Lời thầy Ba Nguyễn Tam:

Hơn 35 năm rồi nay gặp lại anh,dù chỉ gặp nhau trên Net,tôi thấy lòng vui vô cùng .Tôi vì yêu Thơ nên đã trở thành Thầy giáo dạy Văn và cũng tập làm thơ. Thơ của tôi không có gì đắc ,chỉ để góp vui mà thôi.Hai từ mà anh góp ý thật hay vô cùng ,nhất là từ BIẾC .Sở dĩ tôi không dùng từ Màu mà dùng từ Loài vì thây em Mão "Thương tiếc một Loài Hoa" nên tôi đoán người đẹp trong thơ của em Mão mang tên một loài Hoa nào đó, có đúng không em Mão?Nếu không xin đổi từ LOÀI thành MÀU nghe hay hơn .

Lời trò Nguyễn Mão:

Rất đúng thầy Ba ạ, mà Hoa gợi thương nhớ cũng là do màu sắc do ý thầy Đình vừa mới điểm...cho nên chữ mầu rất hay

GÓP Ý BÀI CỦA NGUYỄN MÃO : Thầy Quang Tuấn:

Tôi cũng xin góp công góp sức vói anh Ba va Mão trong bài thơ của Mão

Sao đành cắt nửa mảnh trăng tà
Rồi gởi Thu buồn đến tặng ta
Lặng ngắm trời xanh quên sắc lá
Mơ nhìn nước biếc nhớ mầu hoa .
Trăng sao lấp lánh khung trời vắng
Sương khói chập chờn đỉnh núi xa
Cảnh đẹp cho lòng thêm sảng khoái
Trên cành ríu rít tiếng chim ca .