BẢN DỊCH 1: Nguyễn Tam
NGỒI UỐNG RƯỢU
Ngồi nhàn tựa cửa mắt mơ say
Phủ kín sân rêu hoa rụng đầy.
Ở thế không chung bầu rượu cạn
Xuống mồ ai tưới chén men cay?
Tuổi xanh chấp cánh theo hoàng điểu
Đầu bạc dần tăng với tháng ngày.
Ước được trăm năm say một buổi
Sự đời mây nổi , thật buồn thay !
BẢN DỊCH 2: Nguyễn Mão
UỐNG RƯỢU
Ngồi rỗi bên song nhướng mắt say
Trên sân rêu phủ hoa rơi đầy
Sống mà không uống hết hồ rượu
Ai tưới xuống mồ khi chết đây
Xuân sắc theo trời, oanh vũ xa
Năm qua lặng lẽ, tóc như mây
Muốn đổi trăm năm, say buổi sáng
Cuộc đời vô định khá buồn thay!
|