BÀI XƯỚNG: Nguyễn Tam

NHỚ CỐ NHÂN


Dòng nước xanh xanh dương liễu rũ
Ngát hồn man mác nhớ trăng xưa.
Độ nào bên nhịp cầu nho nhỏ
Ai đã cùng ai ngắm khói mờ !

Trăng vẫn còn đây khói vẫn bay
Người xưa đâu hỡi lạnh lùng thay !
Tâm tư trĩu nặng lời non nước
Mắt mỏi mòn trông mái tóc dài.

Cách trở duyên tình ai lỗi hẹn ?
Chuyến đò bến cũ vẫn chờ mong .
Sông Ngân mấy nhịp cầu Ô Thước
Nỡ để tình ta khóc hận lòng !

Cố nhân ơi ! Hỡi bóng người đâu?
Có nhớ dòng sông, nhớ nhịp cầu?
Mỗi độ Thu về trông lá rụng
Nhớ người năm cũ nhắn đôi câu.

BÀI ĐÁP: Kim Duyên

LẺ BÓNG TRĂNG SOI


Bên hàng liễu rũ bến sông mơ,
Đôi bóng kề vai lối hẹn hò
Nho nhỏ nhịp cầu xưa vẫn nhớ
Bên nhau ước mộng dệt tình thơ

Trời ghét ghen chi phận má đào,
Cuộc đời dâu bể, biết làm sao ?
Nhìn trăng hờ hững soi sông nước.
Mà ngỡ thuyền yêu đắm biển sầu !

Sầu tình vật vã trái tim đau
Ai cũng như ai nuốt lệ sầu
Bờ cát mềm chân in dấu cũ.
Sao người lại vội trách hờn nhau ?

Thu về mỗi độ lá vàng rơi
Nhắn gió nhờ mây gởi đến người
Đôi ngả chia ly sầu vạn kiếp
Đường xưa lẻ bóng ánh trăng soi