EM VÀ QUÊ MẸ

Tặng hai em Bính Họp & Quốc Tuyến
Qua bài “ Mẹ và Quê hương”


Ðất khách sao mà lắm tuyết sương
Phải dành ướp lạnh kiếp tha hương ?
Ngồi mơ giọt nắng hồng quê Mẹ
Sưởi ấm hồn anh ngập nhớ thương .

Em ở quê xa giạt chốn nào
Anh ngoài xứ lạ biết về đâu ?
Ngóng trông thôi đã mòn con mắt
Góc bể, chân mây sầu nối sầu .

Năm tháng chất chồng thương nhớ thêm
Hướng về quê Mẹ nhớ về em
Em và quê Mẹ chung hình bóng
Anh giữ nghìn năm trong trái tim !

Anh rót mời anh chén rượu buồn
Chén thì cạn chén, thương đầy thương
Bâng khuâng ngoảnh lại chân trời cũ
Ðâu bóng em và bóng cố hương ?

QUANG TUẤN


BÀI HỌA

Ở chốn quê người ngập khói sương
Tủi buồn thân phận kẻ ly hương
Từ ngày cất bước xa quê mẹ
Trĩu nặng trong lòng nỗi tiếc thương

Em hỡi quê xa ở phương nào?
Chút tình xưa ấy giờ tìm đâu
Nhìn mây lặng lẽ sầu dâng mắt
Nhìn cánh sao khuya giọt lệ sầu

Ngày tháng dần trôi xa cách thêm
Dòng sông quê mẹ với dáng em
Những buổi chiều quê mây nương bóng
Sâu thẳm tình quê vẫn khắc tim

Ly rượu đầy vơi giọt lệ buồn
Sao mà quên được nỗi sầu thương
Hồn lãng đãng mơ ngày tháng cũ
Đôi mắt em buồn chốn cố hương.

NGUYỄN THỊ ÁNH NGA


Đất khách nơi này những buổi sương,
Thiết tha ray rứt vọng cố hương
Người đây hồn lại nơi quê Mẹ,
Mỗi giọt sương rơi, mỗi nhớ thương.

Anh đã xa em từ độ nào?
Em nơi phương ấy biết tìm đâu.
Tâm tư hoang vắng buông trôi mãi,
Ngày tháng qua đi, vẫn nỗi sầu.

Thời gian liều thuốc, nhớ nhiều thêm
Quê Mẹ nơi này nơi có em
Anh tìm quê Mẹ sương buổi sớm,
Em đó bóng hình tận đáy tim.

Chén rượu anh đong ắp nỗi buồn
Sao mà cạn được nhớ và thương?
Dù nơi đất khách, chân trời khác,
Vẫn bóng hình em với cố hương.

PSQ