KÊ KHANG CẦM ĐÀI

Cầm đài cổ tích ký Kê Khang
Nhân tử cầm vong đài diệc hoang
Văn vũ thất huyền chung tịch tịch
Đông Tây lưỡng Tấn diệc mang mang
Chí kim bất hủ duy đồng tính
Thử hậu hà nhân đáo túy hương?
Thán tức Quảng Lăng huyền tuyệt hậu
Tỳ bà tân phổ bán Hồ Khương.

Nguyễn Du
(Bắc Hành Tạp Lục)



ÐÀI GẢY ÐÀN CỦA KÊ KHANG

Cầm Ðài truyền thuyết của Kê Khang
Người khuất đàn tan , đài bỏ hoang
Văn vũ bảy dây đà lặng ngắt
Ðông Tây hai Tấn cũng điêu tàn
Chỉ còn tính trẻ truyền lưu thế
Ðã hết dân say đến nhập làng
Ôi ! Khúc Quảng Lăng từ bặt tiếng
Tỳ bà điệu mới , nửa Hồ Khương .

NGUYỄN TAM


ĐÀI NHẠC KÊ KHANG

Kê Khang tích cũ ở Cầm Đài
Người khuất lầu không đàn một mai.
Bảy sợi bổng trầm xưa đã bặt
Hai triều thịnh Tấn cũng tàn phai.
Trước rằng nhân tính vui như trẻ
Sau hỏi làng say buồn có ai?
Ôi khúc Quảng Lăng đàn đã tuyệt
Tỳ Bà nay giọng Hồ Khương lai.

Nguyễn Hưng


ĐÀI NHẠC KÊ KHANG

Cầm Đài xưa của Kê Khang
Giờ đây đàn mất, đài hoang khuất người.
Dây văn dây vũ bặt rồi
Hai triều Tấn đã suy đồi bại vong.
Còn truyền tiếng lão ngoan đồng
Làng say thôi hết, ai trông ai chờ?
Quảng Lăng khúc đã xa mờ
Tỳ Bà giọng nửa nhạc Hồ từ đây

Nguyễn Hưng


Cầm đài Kê Khang

Kê Khang, truyện cổ, với Cầm đài
Đàn mất lầu hoang người một mai
Văn Vũ thanh âm giờ nín lặng
Đông Tây hai Tấn tàn luôn hai
Tính ông xuân trẻ, nay còn hiểu
Xứ rượu thiếu người, sau tiếp ai
Ôi điệu Quảng Lăng đời có nhớ
Hồ Khương nhạc mới lời xưa phai

Nguyễn Mão cẩn dịch


Cầm Đài xưa của Kê Khang
Nay đài hoang phế tiếng đàn cũng tan
Lặng im dây vũ dây văn
Đông Tây nhà Tấn điêu tàn từ lâu
Làng say nay cũng ưu sầu
Chỉ còn cái tính trẻ lâu lưu truyền
Tỳ bà nửa điệu Hồ Khương
Quảng Lăng nhạc khúc sầu vương chìm dần

Ánh Nga


Cầm đài Kê Khang

Cầm đài chuyện cũ kể Kê khang
Người mất đàn tiêu nơi đất hoang
Văn vũ bảy cung đều lặng lẽ
Đông tây đôi Tấn cũng điêu tàn
Đến nay danh vẫn lưu hậu thế
Hết thấy người say đến hội làng
Thương khúc Quảng lăng nay đã chết
Tỳ bà tấu nửa mới Hồ Khương

Lương Minh