PHÙ DU
Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy
Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười
( Cao bá Quát )
Ta từ vạn vật chí linh (*)
Sao lòng nghe mãi buồn tênh kiếp người ?
Nhìn mây theo gió ngược xuôi
Thương đời theo tháng năm trôi hững hờ .
Tàn theo lớp lớp nắng mưa
Biết bao hưng phế bên bờ tang thương .
Tưởng nhân sinh, kiếp miên trường
Ngờ đâu một thoáng khói sương mơ màng .
Những mong niú cánh thời gian
Nào hay bắt bóng tiêu tan tháng ngày .
Hỏi mình phải hạt bụi bay
Hay mong manh giọt sương mai đầu cành ?
Ði trong ánh sáng bình minh
Mà nghe mờ mịt tử sinh luân hồi .
Phù vân này kiếp nổi trôi
Thấp cao thôi cûng ngậm ngùi thiên thu .
Trong ta trời đất hoang vu
Ta trong trời đất phiêu du mấy mùa
QUANG TUẤN
(*) Nhân ư vạn vật chí linh (Lão Tử) :
(Người là vật linh thiêng nhất trong vạn vật)
|
NGÃ CHẤP
Nhân sinh tự cổ thùy vô tử
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh (*)
(Văn thiên Tường)
Rằng từ vạn vật chí linh
Hẳn xem sinh tử nhẹ tênh phận người!
Kìa trông vân cẩu ngược xuôi
Nực cười thế thái bèo trôi duyên hờ.
Trời ban Xuân Hạ nắng mưa
Rừng xanh suối ngọt ngát bờ yêu thương.
Bồng lai tưởng cõi miên trường
Ta người hạ giới hạc sương chẳng màng.
Ích gì níu kéo thời gian?
Trăng tròn lại khuyết, đêm tan lại ngày.
Mặc đời cát cuốn bụi bay
Lòng son tĩnh lặng trúc mai vin cành.
Trăng tàn phải đến bình minh
Chí linh tất cũng tử sinh đến hồi.
Mây cao bèo thấp nổi trôi
Bèo loang ngấn nước, mây ngùi sắc thu.
Ta cười gió thổi hoang vu
Cười ta gió thổi mây đu hút mùa.
NGUYỄN HƯNG họa vần lục bát
(*) Hai câu trong bài Quá Linh Đinh Dương của Văn thiên Tường,
Nguyễn công Trứ trích trong bài Chí Làm Trai.
(Từ xưa có ai mà không chết, sao giữ cho tấm lòng son soi mãi sử xanh).
|
PHÙ DU
(Từ bài thơ lục bát PHÙ DU của Quang Tuấn,
những thành viên của Diễn Ðàn THTÐ,
mỗi người thêm vào từng cặp thơ Song Thất
để biến nó
thành Bài thơ Song Thất Lục Bát như sau )
Nghĩ thế sự trăm chiều phiền não
Kiếp luân hồi bịnh lão tử sinh (NT)
Ta từ vạn vật chí linh
Sao lòng nghe mãi buồn tênh kiếp người
Nhớ lại lúc đôi mươi ngày trước
Chưa thỏa lòng ao ước khôn nguôi (NM)
Nhìn mây theo gió ngược xuôi
Thương đời theo tháng năm trôi hững hờ
Cứ mỗi ngày từng tờ gỡ lịch. (NM)
Quá khứ che mờ mịt bóng xưa
Tàn theo lớp lớp nắng mưa
Biết bao hưng phế bên bờ tang thương
Đường danh lợi là đường gian khổ.
Cuộc hành trình lắm gió nhiều sương
Tưởng nhân sinh, kiếp miên trường
Ngờ đâu một thoáng khói sương mơ màng .
Không ngăn được hai hàng lệ chảy
Lời hẹn hò còn đấy dở dang (KD)
Những mong niú cánh thời gian
Nào hay bắt bóng tiêu tan tháng ngày .
Tình yêu đến muôn ngàn hương sắc
Sao đành lòng vương mắc đắng cay? (KD)
Hỏi mình phải hạt bụi bay
Hay mong manh giọt sương mai đầu cành ?
Nhớ thuở trước tuổi xanh bay nhảy
Nay xế chiều chỉ thấy hư danh (NT)
Ði trong ánh sáng bình minh
Mà nghe mờ mịt tử sinh luân hồi .
Còn gì nữa để rồi thương tiếc
Nợ nhân tình oan nghiệt than ôi (NQT)
Phù vân này kiếp nổi trôi
Thấp cao thôi cûng ngậm ngùi thiên thu .
Nhịp sống nặng từng hồi vất vả
Nằm xuống rồi tất cả phù du (NQT)
Trong ta trời đất hoang vu
Ta trong trời đất phiêu du mấy mùa
SÁNG TÁC TẬP THỂ
(Nguyễn Tam - Nguyễn Mão - Kim Duyên -NQT)
|