THAN THÂN
Cơ thể suy dần, áp huyết cao
Lại còn căn bịnh gọi là "Gao" .
Chân phù gối lỏng, trăm buồn tủi
Mắt mõi tai ù, vạn khổ đau.
Kiêng cử mỗi ngày lòng vẫn nhớ
Thuốc thang từng bửa dạ nào xao.
Đêm đêm mộng sự vờn quanh gối
Trằn trọc thâu canh, ngủ được nào !
NGUYỄN TAM
CỨ VUI SỐNG
Gẫm lại thì mình tuổi đã cao
Đành thôi ! mang chứng bịnh tên Gao .
Mắt mờ, tai điếc không thèm nhớ
Gối mỏi, chân phù chẳng ngại đau .
Cái thú văn chương còn náo nức
Mà hồn nghệ thuật vẫn xôn xao .
Dù cho ngày ấy vùi thân xác
Chẳng sợ, chẳng lo một chút nào .
Los Gatos (11- 4– 08)
Quang Tuấn
TỰ TẠI
(Kính tặng thầy Nguyễn Tam)
Nhiệt huyết trào dâng, ấy máu cao
Gồng gân lấy sức, quái gì "Gao"!
Phù bình thế sự chen chi mỏi
Khinh bạc nhân tình ngó phát đau.
Thuốc đắng kệ đời ta nhấm nháp
Miếng ngon mặc xác kẻ lao xao.
Cổ nhân bỉnh chúc rành gương đó
Thức để mà xem sự thế nào !
Nguyễn Hưng
Quyết chí
Đệ tử năm xưa máu cũng cao
Ngón chân sưng buốt bởi vì Gao
Nghĩ thân sớm đến lão rồi bệnh
Nhìn chúng sinh nhậu lòng thấy đau
Nên quyết luyện thân cho thật khỏe
Đến nay hơi tiếc, dạ xôn xao
Nếu mình biết tập sớm hơn nữa
Sức khỏe như trai có khác nào ....
Mao đệ tử
04/17/08
LO HẾT GẠO
Ôi chao vật giá đang lên cao
Lo gạo còn hơn lo bệnh Gao
Nhà ở xuống thang xem quá rẻ
Gạo xăng lên giá thật là đau
Còn tiền còn bạc đời hoa gấm
Hết việc hết làm thân xác xao
Ai bảo Hoa Kỳ không biết đói
Nằm nhà phơi bụng khoẻ không nào ?
Tài Lê
KIẾP NGƯỜI
Còn đâu nữa xuân xanh màu lá cũ
Ta giờ đây – lá úa cuối mùa
Cành khẳng khiu chờ cơn gió thổi qua
Rồi mới biết – mình còn đây …sống sót !
Luật tự nhiên cuộc đời ai chẳng biết …
Kiếp con người là hình bóng phù du
Sớm còn – tối mất – có chi đâu
Sinh – lão – bệnh – tử - vòng tạo hóa
Hôm nay …ta còn đây… người còn đó
Là bạn hiền cố cựu mấy mươi năm
Hay hàn huyên cởi mở hết cơi lòng
Ðể một mai …dù mình – hay bạn...
Ðến đích trước , trở về miền cát bụi
Phút xuôi tay nhắm nắt tựa thăng hoa
Vẫn mỉm cười nhớ bao chuyện ngày qua …
Thời tuổi trẻ… thuở học trò hoa mộng…
Mối tình nào ngày xưa là lẽ sống…
Phút cuối đời ta ôm ấp mang theo .
Trần Thị Bích Họp
TRÁCH PHẬN
Ba chìm bẩy nổi chín lênh đênh ,
Lỡ vận , sa cơ sống bấp bênh !
Sáng sớm “tắt đầu” lo xính vính,
Chiều tàn “tối mặt” sợ chênh vênh !?
Phố phường xe cộ ôi… ầm ĩ .
Xóm nhỏ không tên vẫn lặng thinh.
Thôi chẳng còn gì mong với đợi .
Gặp toàn những chuyện não lòng thêm.
Kim Duyên
|