THE ROAD NOT TAKEN

Two roads diverged in a yellow wood,
And sorry I could not travel both
And be one traveler, long I stood
And looked down one as far as I could
To where it bent in the undergrowth;

Then took the other, as just as fair,
And having perhaps the better claim,
Because it was grassy and wanted wear;
Though as for that the passing there
Had worn them really about the same,

And both that morning equally lay
In leaves no step had trodden black.
Oh, I kept the first for another day!
Yet knowing how way leads on to way,
I doubted if I should ever come back.

I shall be telling this with a sigh
Somewhere ages and ages hence:
Two roads diverged in a wood, and I—
I took the one less traveled by,
And that has made all the difference.

Robert Frost 
(Mountain Interval, 1916, revised 1920)
NẺO ĐƯỜNG KHÔNG CHỌN

Hai ngã rẽ năm xưa trong rừng úa,  
Tiếc làm sao chẳng chọn được cả hai.
Kẻ lữ thứ ta tần ngần đứng mãi,
Mắt vời trông lối khuất bụi cây dài.
 

Nẻo mời gọi, thôi đành theo lối cỏ
Êm như nhung nằm đợi bước chân đi.
Tuy dấu tích người qua mòn ngả nọ
Hay đường này nào có khác nhau chi ?       


Cùng trải mình sáng năm xưa đôi ngả,
Trong lá êm không mang vết xéo dày. 
Ta dối hẹn ngày sau thăm lối lạ,
Đường đưa đường biết trở lại sao đây!


Không ngăn tiếng thở dài ta phải thốt,
Thời gian qua mà năm ấy cánh rừng,
Ta đã chọn lối mòn thưa kẻ bước,
Một đời theo chân rẽ mãi không cùng.
 

Nguyễn Hưng dịch