TÔI  LÀM  THƠ

Tôi làm thơ như con tằm dệt kén :
Rút ruột dâu xanh mướt, nhả vàng tơ !
Gom cảm hứng vui buồn tim nhạy bén 
Làm tơ tình, tôi dệt mấy vần thơ .

Tôi làm thơ như trăng vàng gối sóng :
Xé đêm đen lấp lánh giữa trường giang
Chán thực tế phũ phàng, tôi gối mộng 
Đem tiếng lòng hòa điệu tiếng nhân gian .

Tôi làm thơ khác nào tôi đang thở :
Là nhu cầu thiết yếu của bản thân
Nếu không khí ra vào nuôi cơ thể 
Thì thơ ca xuất nhập dưỡng tinh thần .

Tôi làm thơ như người theo đạo Lão :
Đi dưới sân mà nói chuyện trên trời
Xin đừng trách rằng tôi mơ mộng hảo
Cuộc đời này cũng là mộng, bạn ơi !

Tôi làm thơ hồn nhiên như chim hót :
Ngứa cổ thì cất tiếng véo von chơi
Dù mưa gió hay trời trong nắng tốt
Vẫn liú lo tiếng hót mến yêu đời .

Tôi làm thơ như mẹ ru con ngủ :
Giữa trưa hè thánh thót tiếng ca dao
Lời mộc mạc mà tình quê ấp ủ
Cho con yêu tiếng Việt rất ngọt ngào .

Tôi làm thơ như nước trôi êm ả :
Nước từ nguồn, thơ lai láng từ tim
Ðời vạn nẽo, thuyền thơ tôi một lá
“ Thiện Mỹ Chân “ luôn chở mộng đi tìm .             
                     

QUANG TUẤN