VÔ BỜ

Hỡi người xa cách mấy trùng dương
Có biết người đi nặng nhớ thương ?
Những tưởng trời xa vui thú lạ
Ðâu ngờ đánh mất cả quê hương .

Thương nhớ vô bờ thương nhớ quê
Nhớ chiều gió lộng mấy hàng tre
Tiếng gà gáy sáng bên hàng xóm
Tiếng quốc đêm đêm dỗ giấc Hè .

Thương nhớ vô bờ thôn xóm xa
Dòng sông êm ả con đò qua
Cầu tre lắt lẻo dìu chân bước
Lối nhỏ quanh co rợp bóng dừa .

Thương nhớ vô bờ đêm gió mưa
Giọt trầm, giọt bổng mái hiên nhà
Cùng loài ếch nhái hòa thanh điệu
Tấu dạ khúc buồn vạn cổ xưa .

Thương nhớ vô bờ thương nhớ ai
Cổng trường tha thướt áo em bay
Tóc dài em có cài hoa sứ
Phố cũ còn em dạo gót hài ?

Thương nhớ vô bờ thương nhớ xưa
Về đâu bạn cũ những ngày thơ ?
Buồn trong kỷ niệm ta thường thấy
Tay bắt mặt mừng giữa giấc mơ .

Đất khách, mỏi mòn vọng cố hương
Phồn hoa như tuyết rụng bên đường
Mong về quê mẹ hôn lòng đất
Bõ tháng nåm dài thương nhớ thương .

QUANG TUẤN


BÀI HỌA

THƯƠNG VỀ

Đêm về nhớ qúa, cách trùng dương
Từ biệt nhau rồi thấy luyến thương
Sống ở quê nhà sao thấy lạ
Lòng buồn vương vấn đến tha hương

Qua nhớ thương về vùng đất quê
Cánh diều sáo vọng cuối đồi tre
Đêm về chó sủa vang hàng xóm
Ra rả tiếng ve gọi nắng hè

Qua nhớ thương về quê rất xa
Thời gian hờ hững bóng người qua
Bao lần chán nản chân chùn bước
Vất vưởng cô đơn tựa bóng dừa

Qua nhớ thương về giông bão, mưa
Nước dâng lụt lội khắp quê nhà
Đầy loài ác thú hù xong điệu
Cám cảnh hoang tàn phế thải xưa

Qua nhớ thương về tang khóc ai
Trường làng đã vắng áo dài bay
Khóc thầm sống thác trong lầm lũi
Chốn cũ đâu đây tiếng thở dài

Qua nhớ thương về mái ấm xưa
Còn đâu dấu tích của ngày thơ
Sầu vương ký ức bao lần nhớ
Đợi gặp đời nhau giữa mộng mơ

Lối cũ đâu còn dấu quê hương
Đời hoa héo úa dọc bên đường
Mơ chờ quê Mẹ thanh bình đến
Hạnh phúc xum vầy lẫn mến thương

Lương Minh


NHỚ VỀ!

Ngăn cách ngàn trùng mấy đại dương.
Quê nhà tình cũ vẫn còn thương
Người đi xa vắng phương trời lạ
Có định ngày về với cố hương?

Đậm đà vị ngọt của hương quê
Bóng nhỏ chiều về dưới gốc tre
Gà gáy bình minh nhà cuối xóm ,
Màn đêm vời vợi bóng trăng Hè.

Nhớ thương khôn xiết dẫu còn xa
Êm ái đò ngang nhẹ lứơt qua
Mấy nhịp cầu tre vui vẫn bước
Xôn xao lũ trẻ dưới hàng dừa

Nhớ về kỷ niệm một chiều mưa
Ai đợi chờ ai nhà mái thưa
Nghe nhạc lòng hoà chung nhịp điệu
Cho thêm điệp khúc đậm tình xưa .

Nhớ mãi ngày nào bóng dáng ai
Cổng trường em đứng tóc mây bay
Tay tiên níu nhẹ lên cành sứ
Hoa lạc rụng rơi lót sảo hài ?

Ngây thơ còn mãi với ngày xưa
Lối cũ đường dài em dệt thơ
Mong được ngày về ta lại thấy
Không còn mộng tưởng ,chẳng là mơ .

Mỏi mòn đất khách nhớ quê hương
Tuyết trắng rơi bay phủ kín đường
Nhớ lắm như là cây nhớ đất
Trong tim sâu thẳm vẫn còn thương...

Kim Duyên