VÔ THƯỜNG ( Thơ Thiền )

Vạn cổ triền miên cuộc đổi dời
Kìa sông bồi lở, biển đầy vơi
Hoa đang tươi đó sao tàn vội
Trăng mới tròn đây lại khuyết rồi
Buồn kiếp bèo trôi chìm nổi mãi
Thương đời mây giạt hợp tan hoài
Tang thương chi bấy trần gian hỡi
Từng phút vô thường tôi khác tôi.

QUANG TUẤN


BÀI HỌA

Ở chốn nhân gian một thoáng đời
Trần ai cõi tạm sống chơi vơi
Quên đi hư ảo lo chi vội
Một kiếp phù vân cũng đã rồi
Ðã biết vô thường đâu buồn mãi
An nhiên tự tại sẽ vui hoài
Tấm thân tứ đại cần gì hỡi?
Từng sát na đời vẫn là tôi

NGUYỄN THỊ ÁNH NGA


BÀI ÐÁP

Vẫn biết đời là cuộc đổi thay
Sông kia bồi lở, biển vơi đầy
Trăng đang tròn đó sao mòn khuyết
Hoa mới tươi đây lại héo gầy ...
Buồn kiếp phù du trôi nổi mãi
Thương đời phiêu lãng đắm chìm ngay
VÔ THƯỜNG từng phút trần gian hỡi !
Biết vậy thì ta hết đắng cay

KIM DUYÊN
25. 3 . 2007